Vạn Giới Tai Ương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48 : Sủng Thú ?
"Mục tiêu đã tới, bắt đầu kế hoạch đi".
Thấy Trần Hải có vẻ né tránh, nàng ta mỉm cười cách Trần Hải một đoạn như chưa có gì phát sinh, mỉm cười ngọt ngào. (đọc tại Qidian-VP.com)
***
Đi qua hành lang lát gạch, Trần Hải dừng bước trước một cửa phòng đang đóng, nữ tiếp viên bước lên, đưa thẻ của mình qua bộ nhận dạng, cửa kia mới chậm rãi mở ra.
Một người khác nhíu mày nói.
"Đi ăn thôi"
Trần Hải lúc này đưa mắt nhìn quanh, phòng này khá rộng, lại có rất nhiều dụng cụ kỳ quái, hẳn là để kiểm tra sủng thú.
Phần lớn thức tỉnh giả đến đây thông thường đều rất ít, số lượng đến đăng ký vật nuôi càng thêm hiếm hoi, việc này gần như chưa từng xảy ra trong kíp trực của nàng, cô ta hơi xấu hổ nói.
Đáng tiếc nó vừa vô hình liền bị đau đớn phải hiện thân, lúc này trong năm người một hình chiếu được phát, rọi giữa không trung hiện lên một bóng dáng mảnh mai trong bộ áo choàng đen viên tử sắc, giọng âm lãnh không chút cảm xúc vang lên.
"Không ngờ nếu ta làm ô nhiễm thần bảo của nền văn minh akhata bằng máu của thiên ma cùng lúc tế luyện đủ yêu cầu thì có thể tạo ra thứ tà vật này"
Hàng dài cảnh vệ bước xuống bắt đầu tỏa ra khắp mọi ngõ ngách khung đường, Trần Hải hiếu kỳ nhìn bọn họ không biết có đại sự gì phát sinh nữa.
"Tới nào đội quân của ta, đi tìm kiếm bảo vật của các ngươi đi"
"Mời ngài theo lối này"
Trần Hải siết chặt nắm tay, ngoài gia đình đã mất của hắn, Thanh Tuyết là người quan nhất trong cuộc đời này của Trần Hải, kẻ nào ức h·i·ế·p nàng, hắn không quan tâm dù có là thần vương hay gì, đều phải trả giá đắt.
Nữ tiếp viên thay thế mỉm cười, hai lọn tóc rũ xuống bên tai tỏa mùi hương thơm ngát, nàng ta vô tình hay cố ý kề sát lại gần bên người Trần Hải, tay chỉ vào bảng kê khai điện tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khu vực cục đô thị rất ồn ào động đúc, vì là cơ quan hành chính liên bang, chuyên về quản lý thông tin cư dân nên số lương người đến yêu cầu xử lý công việc rất đông, bất qua nếu như ngươi là thức tỉnh giả sẽ được ưu tiên vào khu vực đặc thù, đây có thể xem như một trong các quyền lợi của thức tỉnh giả.
"Ngươi ráng mà ngoan nha, đừng có quậy phá lại bắt ta chùi đít cho ngươi"
Cùng lúc đó tứ phương tám hướng trong rừng cây, sương mù đỏ đồng loạt khuếch tán, tiếng thú rồng nối tiếp nhau vang khắp núi đồi.
Hình chiếu biến mất, một trong năm người trong đó bước ra, hắn nâng lên một quả cầu đỏ tươi như máu, từ quả cầu có số sợi chỉ nhỏ màu đỏ phiêu tán, chính giữa quả cầu như có một con ngươi màu máu đang tồn tại, thằn lằn đang lăn lộn, mắt nhìn vào quả cầu bỗng sững người.
Trước đây hắn từng nghe nói khi trở thành thức tỉnh giả không những địa vị nâng cao mà ngay cả trong vấn đề hôn phối cũng rất dễ kiếm đối tượng, các gia đình bình dân luôn ưu tiên tìm kiếm con dâu, con rể là thức tỉnh giả, không những có thể có chút an toàn trong thời buổi loạn lạc này mà còn rất có thể diện, chưa kể đến việc con cái sinh ra sau này sẽ mang hệ gen tốt hơn, thức tỉnh càng thêm dễ dàng.
Lấy ra chút thức ăn cho mèo đen, Trần Hải ngồi bệt ra sàn, tay lấy tinh thể bắt đầu tu luyện.
"Ngài cần phải nhập như vậy, rồi như vậy ..."
"Chín ngày nữa thôi hắn có thể thức tỉnh thành thức tỉnh giả cấp 3 rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)
"À vâng nếu vậy xin mời ngài chờ một lúc"
Sương mù khuếch tán vào không khí lan ra khắp khu rừng, từ xa xa có thể nghe thấy tiếng thú rống đua nhau nối tiếp như một bản giao hưởng đầy rùng rợn. Năm bóng người bay lên bầu trời, bọn họ đảo mắt ra xung quanh, một người bất chợt cười to.
Một vài sợi tơ đỏ cuốn lấy thằng lằn, cơ thể thằn lằn mắt thường có thể thấy dần khô héo, cuối cùng ngay cả một tiếng rên đều không kịp phát ra đã chỉ còn là một bộ xác khô.
Trần Hải có cảm giác có thứ gì đó mềm mại tập kích mình, mùi thơm thiếu nữ thoang thoảng bên mũi, bất quá hắn làm như không thấy hơi dịch người né tránh, làm xong tất cả liền trả lại bảng thông tin, đối diện ánh mắt thiếu nữ hơi u oán nhìn mình, Trần Hải cười cười làm như không biết.
"Xin chào ngài muốn đến đăng ký thẻ, hay làm lại thẻ sao"
Lúc này bên ngoài cứ điểm đâu đó trong khu vực dã ngoại, bên một cánh rừng âm u, năm bóng người khoác áo choàng đứng quây chung quanh một đầu thằn làn to lớn, da nó như sắt, gai nhọn như dao, nó há cái miệng to lớn gầm gừ, răng nanh tua tủa vô cùng khiếp người, thân trên thần lằn thoát ẩn thoát hiện như đang cố sử dụng thiên phú tàng hình của mình trốn thoát.
Do dó các thức tỉnh giả, đặc biệt là nữ thức tỉnh giả càng được săn đuổi, nghĩ tới đây, Trần Hải hơi chút lo lắng, Thanh Tuyết xinh đẹp như vậy, lại thức tỉnh năng lực không yếu, rất dễ bị những tên thiếu gia trên cứ điểm trung tâm kia dòm ngó.
***
Từ bên trong một người đan ông trung niên bước tới đón Trần Hải, hắn ta nhìn mèo nhỏ trong ngực đối phương, hiếu kỳ đánh giá.
"Trước mới ngài kê khai thông tin vật nuôi"
Khu vực quầy riêng không đông chỉ lác đác vài ba thức tỉnh giả đến đây làm các loại thủ tục, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng chen lấn bên ngoài, nữ tiếp viên nhiệt tình bị lời nói của Trần Hải làm giật mình, đến khi thấy Trần Hải mang lên mèo nhỏ nàng mới sực tỉnh.
Suy nghĩ kết thúc cũng vừa lúc nữ tiếp viên ban đầu trở về, nàng nhìn Trần Hải mỉm cười đưa tay dẫn đường.
Giọng cười lúc ban đầu chuyển sang vẻ âm u.
Trong lúc Trần Hải chìm vào mộng đẹp, mèo nhỏ đang nằm trên sàn bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa sổ như nhìn về nơi xa, động thân nhảy lên lan can, thân hình như hòa vào màn đêm tan biến.
Tiếng mèo đen đánh thức Trần Hải, hắn đưa mắt nhìn quanh, phát hiện trời đã tối, mèo đen hẳn đã đói bụng, Trần Hải cũng sờ vào bụng mình, hắn đưa tay bế mèo đen lên vai.
"Ồ ồ, rất giống một con Hắc Ảnh Miêu, loài này rất hiếm đó"
"Hả là cảnh vệ liên bang"
"Meo meo"
Như đã thỏa mãn điều kiện, từ bên ngoài bề mặt quả cầu có sương mù màu máu khuếch tán ra xung quanh, nó bay là là trên mặt đất, tạo cảm giác âm trầm quỷ dị.
"Ngươi đưa mấy con thú bị nhiễm máu thiên ma vào cứ điểm đó chưa ?".
Trần Hải bước ra không lâu, từng hàng xe bay hạ xuống, đèn led lấp lánh xoay tròn, biểu tượng cánh chim đặc trung của bộ phận duy trì an ninh thành nội vô cùng nổi bật.
Tiếp viên truyền lại lời cho đồng nghiệp bên cạnh, tiến vào trong thông bào, đăng ký vật nuôi cần có nhiều bước tiến hành, và có cả chuyên gia kiểm định, để đề phòng một người nuôi dị thú nguy hiểm không thể khống chế có thể gây ra nhưng tác hại không đáng có cho cộng động dân cư, nhất là khu vực tập trung bình dân đông như thành nội cứ điểm.
Năm bóng người nhìn quả cầu, một người trong đó bất ngờ cất tiếng cười tà dị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng tiếp nhận bảng kê khai thông tin sủng thủ từ tay đồng nghiệp, nhiệt tình tiến sát bên người Trần Hải.
Chương 48 : Sủng Thú ?
Nàng ta có suy nghĩ rất giống trần Hải bất qua nàng còn suy nghĩ nhiều hơn, dù sao cũng làm trong cơ quan chính phủ, trước đợt càng quét nàng cũng từng biết ít nhiều, vô cùng chặt chẽ, số ít dị thú trốn thoát hoặc là có thiên phú về ẩn nấp hoặc là vô cùng thông minh, hoặc có khi là cả hai mới may mắn thoát được.
"Có thể là dị thú còn sót lại sau sự kiên kia, hẳn là nó rất thông minh"
Bữa ăn nhẹ nhàng trôi qua, Trần Hải bước chân lên giường, hôm qua hắn ngủ rất ngon hoàn toàn không tiến vào ký ức của Vô danh, đến tận bay giờ Trần Hải cũng không rõ nguyên tắc của nơi đó ra sao, hẳn là sau một khoảng thời gian nhất định mới vào được.
Thơi gian trôi qua rất nhanh, mặt trời trên cao đã bị mặt trăng thế chỗ, áng trăng trắng rọi qua cửa sổ chiếu lên gương mặt nghiêm nghị của Trần Hải.
Chỉ đi qua mấy trạm gác vốn bình thường giờ lại bị kiểm tra tới tận ba lần, Trần Hải mơi về được tới nhà, sẵn đường hắn đã mua không ít thức ăn trong siêu thị.
Đi ra khỏi cục đô thị, mèo đen nhỏ trên cổ đã đính một con chíp nhỏ dùng máy bắn vào trong cơ thể, nó từ giờ có thể được tính là vật nuôi của Trần Hải, nếu nó gây chuyên Trần Hải đều phải gánh chịu, hắn nhìn mèo đen, lấy tay chọt chọt vào mũi nó cười đùa.
"Yên tâm, đã theo kế hoạch, tổng cộng mười con đều là loài giỏi ẩn núp, cho dù bọn chúng phát hiện cũng không thể nào trong thời gian ngắn tìm ra tất cả". (đọc tại Qidian-VP.com)
"hi vọng không có tên nào mắt mù chọc cô ấy"
Từ trong khu rừng một bóng dáng khổng lồ rẽ cây bước ra, một con vượn to lớn như một gốc cây đại thụ, hai mắt nó đỏ bừng, miệng mở to đầy răng nhọn phả ra hơi thở nóng bỏng, mũi hít hà như ngửi được mùi vị tuyện mỹ khó cưỡng, nó dậm những bước chân nặng nề nhắm một hướng chạy đi.
"Là đăng ký vật nuôi"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.