Về Quê Làm Thầy Pháp
Unknown
Chương 19 - Trả Nghiệp Tham Lam 7
Anh căn dặn mọi người xong, sau đó chạy vào nhà bếp lấy lên rất nhiều vật dụng, có một con dao thái, một cái mâm đã được lấp đầy gạo, cùng với cuộn chỉ màu đỏ kèm theo cây kim nhọn và bốn năm cây đũa gỗ.
Lên tới nhà trên anh nhờ ba mẹ mua dùm chín quả trứng gà, nhưng phải là trứng gà ta, không được mua loại công nghiệp.
Trong lúc chờ đợi, Thiên vội vàng kéo cái bàn đặt ở giữa phòng thờ, ông Long thì nằm ở bên cạnh, đầu hướng về cửu huyền hai chân đưa ra ngoài cửa.
Thiên có hốt một nắm tro, đặt nó trên đầu ông và vẽ ký hiệu của một loại bùa chú. Lúc này mẹ anh mua trứng cũng đã về tới nhà, liền một quả đặt trên đỉnh đầu ông Long, hai quả nhét vào lòng bàn tay và hai quả còn lại đặt ở dưới chân.
Anh tiếp tục bày ra cái mâm đã đổ đầy gạo lúc vừa rồi, vẽ thêm ký hiệu của một ngôi sao năm cánh và cắm năm cây đũa lên mỗi một gốc. Bốn quả trứng còn lại, Thiên lấy mấy cây kim nhỏ, cẩn thận đâm sâu vào quả trứng tránh cho lòng trắng chảy ra ngoài, và bỏ toàn bộ vào phần lục giác nằm ở trọng tâm của ngôi sao.
Kế tiếp anh dùng cuộn chỉ đỏ, tỉ mỉ cột nối lại năm đầu cây đũa, làm như vậy cho đến khi đủ ba vòng chỉ, thằng Thiện cùng mọi người đứng ở một bên cũng hồi hộp thay.
Xong xuôi anh tới bàn cửu huyền thắp mỗi cái một nén nhang, nhưng có ba cây nhang còn lại đem ra ngoài sân cắm.
Bỗng Thiên sực nhớ ra một thứ, chợt quay lại hỏi thằng Thiện.
“Mà nè, mày yểm bùa biết chỗ chôn lá bùa đó đâu không?”
Thằng Thiện nó mới hoàn hồn lại, vội chỉ tay về phía sau hè trả lời.
“Dạ biết, mà em không dám đi đào nó, nó được chôn ở gốc cây ổi sau nhà á!”
“Ừm, mày lấy muối á, ra đó rải xung quanh gốc ổi cho tao, tao sợ bùa này nặng quá, trong lúc gỡ nó sẽ hành ổng c·hết ngắc!”
Nghe Thiên căn dặn, thằng Thiện vội vàng làm theo, nó muốn chắc ăn nên cầm nguyên hủ muối to đùng, đem rải hết quanh gốc ổi đó, mẹ thấy nhưng đâu dám la mắng gì nó được, chỉ có thể im im rồi thôi.
Sau khi thằng Thiện phong ấn nơi chôn lá bùa, Thiên cũng nhanh chóng bắt tay vào làm, thắp ba nén nhang anh vừa đi vòng quanh người ông Long, vừa đọc những câu thần chú, sau đó phẩy phẩy cây nhang làm cho tàn nhang rớt trên người ông.
Đọc đâu đó khoảng hai ba phút, mọi người trong nhà chợt thấy, phía dưới hai chân ông Long, hai quả trứng vốn đang nằm yên bỗng dưng đứng bật dậy. Giống như có lực lượng nào đó nhập vào, khiến mọi người rùng mình ớn lạnh, duy chỉ có thằng Thiện sắc mặt nó vẫn bình thường.
Thiên càng đọc càng cảm nhận pháp lực mình có chút tăng trưởng, điều này khiến anh thấy rất vui mừng, hai quả trứng dưới chân ông Long là do anh làm ra, chứ không phải ma cỏ nào cả.
Anh tiếp tục vừa đi vừa đọc như vậy cho đến khi quả trứng trên đỉnh đầu ông Long đứng lên, sau đó trở về cái mâm và ngồi xuống. Cái mâm nằm dưới chân của ông Long, sẵn tiện nhang trên tay chưa tàn hết, vẫn còn nửa cây anh liền đem nó nhét vào kẽ ngón chân của ổng.
Cứ ngồi như vậy và đọc thêm những câu chú ngữ, lúc này thân thể ông Long có phản ứng, bắt đầu run lên bần bật, sùi cả bọt mép. Mọi người trong nhà mới hốt hoảng, sợ ông ta lên cơn động kinh, may mà thằng Thiện em anh nó biết rõ không nên làm phiền, mới đứng ra ngăn cản.
Trên đầu ông Long, phần ký hiệu mà anh vẽ bùa bằng tro tàn vốn đã cháy rụi từ lâu, tự dưng bốc lên làn khói đen nghìn nghịt, tro tàn bỗng xuất hiện những đốm lửa đỏ hỏn.
Ngay cả Thiên đang làm phép cũng kinh ngạc không kém, đây là lần đầu tiên anh thực hiện nghi thức gỡ bùa yểm, cho nên có hơi ngờ ngợ.
Mặc dù vậy, nhưng anh đâu dám ngưng phải nhanh chóng hoàn thành nghi thức.
Cùng lúc đó, năm đôi đũa bỗng rung lên theo ông Long, làm cho sợi chỉ đỏ cứ gập gềnh lên xuống trông cực kỳ ma mị. Ngay cả bốn quả trứng trong tâm ngôi sao cũng bắt đầu di chuyển. Thiên và mọi người thấy rõ ràng, một trong bốn quả có một cái bị thụt mất cây kim, dần dần cả bốn quả cũng không thấy cây kim đâu nữa.
Thiên cảm giác nghi thức sắp hoàn thành, quay sang nhìn ông Long, phát hiện thân thể ông bốc lên từng đoàn khói màu trắng xám, chúng nó không có tiêu tán trong không trung mà dung nhập vào năm quả trứng trên tay, chân và đỉnh đầu, một số khói còn lại dung nhập vào bốn quả trứng trên mâm gạo.
Cảnh tượng này chỉ có mỗi mình anh là thấy rõ.
Lúc này, quả trứng di chuyển trên mâm cũng có thay đổi, đường đi của chúng vậy mà để lại một vết đen ngòm, rõ ràng lớp gạo bên dưới đã bị cháy đen.
Mọi người xem xong không khỏi kinh hãi, ai nấy hít một hơi khí lạnh.
Ba cây nhang ở dưới chân cuối cùng cũng cháy hết, Thiên đã biết nghi thức hoàn thành rồi, anh mới gọi thằng em và nói.
“Mày ra gốc ổi xem có chuyện gì kỳ lạ không?”
Nó vội chạy ra, chỉ vài phút sau liền hớt ha hớt hải chạy vô trong nhà, lắp bắp kêu.
“Anh… Anh hai… Ngoài đó… Số muối mà em rải tự nhiên cháy đen hết rồi!”
Thiên mặc dù đã đoán được, nhưng vẫn không dấu nổi sự kinh ngạc, khẽ mệt nhọc thở phào nói.
“Vậy là xong rồi đó, đợi ổng tỉnh dậy rồi tính tiếp.”
Anh đi tới gom năm quả trứng lại đặt ở trên mâm, sau đó lấy con dao thái chặt từng quả ra. Dưới sự chứng kiến của mọi người, từng quả trứng chặt đôi lộ ra chất lỏng sền sệt đen ngòm, mùi hôi tanh tưởi bốc ra từ bên trong, khiến ai nấy đều ôm bụng muốn n·ôn m·ửa.
Mẹ anh, bà Phương biết rõ nhất, chính bà là người đi mua chúng về, không thể nào mua trúng loại trứng ung thúi, cho dù có cũng không có tới chín quả ung cùng lúc như vậy được.
Bà kinh ngạc nhìn về phía hai đứa con của mình, nhưng chì biết thở dài ngao ngán.
“Trời… Mày hạ bùa gì ác nhơn vậy mạy!” Thiên nhìn thấy cũng hết hồn, quay sang thằng em trách mắng.
“Tại ổng tham lam quá, đáng bị vậy!” Thiện khó ưa đáp, rõ ràng nó đâu có quan tâm ổng, chỉ sợ mình bị liên lụy này kia kia nọ. Tính ra nó cũng ác chơi hại bùa người ta, may là ông Long không đoản mệnh c·hết sớm, bằng không tội của nó càng thêm nặng, nhưng ổng cách c·ái c·hết cũng không còn xa nữa.
Bởi vì trong lúc làm phép, Thiên mơ màng nhìn thấy được hình ảnh kỳ dị, khi đống tro tàn b·ốc k·hói hiện lên ánh lửa đỏ rực như than. Trong đó xuất hiện khung cảnh của một áng đầu lâu với đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào ông Long.
Ban đầu có chút thắc mắc, nhưng linh cảm nói cho anh biết ông ấy sắp phải c·hết! Cụ thể không biết ngày nào tháng nào thôi, rất có thể sẽ đến rất nhanh!
“À mà anh hai, anh giúp em che mắt thần phật chưa? Chứ em sợ bị quật lắm!” Thằng Thiện lo lắng hỏi.
“Tao đã phong ấn toàn bộ rồi, nhớ lúc tao nhờ mày rắc muối quanh cây ổi có chôn lá bùa đó không? Đó là tao giúp mày che mắt thần phật đấy!”
Thiên chợt nói, vội vã hối thúc.
“Giờ mày ra đó đào lá bùa lên vào đem nó đốt liền đi!”
“Vâng vâng, cảm ơn anh hai…” Nó vui sướng cười hì hì, nhanh chân chạy ra sau hè.
Ba mẹ và mọi người theo chân nó ra đó, chỉ có mình Thiên còn ngồi trong nhà với ông Long. Suy nghĩ lại những việc vừa làm khi nãy. Lần đầu tiên đánh bậy đánh bạ gỡ bùa của thằng Thiện, đã khiến cái nhìn của anh với bùa phép tâm linh càng thêm rõ ràng.