Lúc này trên Cửu Long Thiên Tử kiếm, một con rồng vàng xuất hiện bay lượn xung quanh.
Rồng vừa hiện, sức mạnh của kiếm ý từ Bùi Lăng lại mạnh ra rất nhiều.
Để chống lại, Nghiệt Sinh cũng kích phát Hỏa Thể Hóa Pháp.
Hai người cứ thế ở tư thế thương chạm kiếm, đối nghịch trực diện với nhau.
Bỗng trên thanh kiếm, một con rồng nữa lần lại xuất hiện, hai con rồng mang màu sắc vàng nhàn nhạt, móng vuốt cũng chỉ có ba móng.
Nghiệt Sinh cảm thấy được sức nặng của thương ý cùng sức mạnh gia tăng liên tục của Bùi Lăng.
Nhưng hắn chỉ cần gia tăng lực lượng Hỏa Thể Hóa Pháp lên liền có thể chống lại.
Ở bên ngoài có không ít người của các thế lực lớn, nhiều người trong đó nhận ra chiêu thức của Bùi Lăng.
“Cửu Long Pháp, đây chính là tên chiêu thức mà Bùi Lăng sử dụng, mỗi một con rồng xuất hiện lại khiến cho sức mạnh của y tăng lên vượt bậc, vô cùng kinh khủng, cũng chính bộ chiêu thức này làm nên tên tuổi của y gần đây.”
“Thật là cao siêu, nghe đồn y còn ẩn nhẫn thời gian mười mấy năm nay, gặp ta mà có thực lực như vậy e rằng đã đi khoe khoang khắp giới rồi.”
“Nhưng mà tên Nghiệt Sinh kia dùng công pháp gì vậy, chẳng hề giống công pháp của Thực Viên tông, mà lại có thể chống lại Cửu Long Pháp của Bùi Lăng.”
“Hừ! Chống gì mà chống! Bùi Lăng chỉ mới sử dụng nhị long thôi, hãy xem tiếp đi.”
Cũng ngay lúc này, số lượng “long” trên kiếm của Bùi Lăng tăng mạnh, không phải một mà là tận hai, khi số lượng đạt đến bốn, những con rồng còn xảy ra cả sự biến hóa, ánh sáng bọn chúng phát ra mạnh hơn, mà lại móng vuốt đã tăng đến bốn.
Lực lượng tăng lên rõ rệt, thậm chí là gấp năm lần vừa rồi.
Nhưng Nghiệt Sinh vẫn xoay sở được, Hỏa Thể Hóa Pháp được kích phát lên đến bảy phần.
Sóng uy lực của cả hai phát ra ngày càng mạnh.
Ngay dưới chân của cả hai đã hình thành một hố lớn, mà toàn bộ xung quanh đều đang nứt vỡ.
“Sư huynh có thể thêm một chút con tiểu long nữa không? Ta thấy nó hơi nhẹ.” Nghiệt Sinh khiêu khích nói.
Bùi Lăng giận dữ lên trên mặt, gã vung kiếm mạnh xuống hết mức, miệng gào lên: “Lục Long Uy Địa.”
Lần này sức nặng mà Nghiệt Sinh phải gánh tăng lên đến hơn chục lần, Hỏa Thể Hóa Pháp cũng được khai triển tối đa.
Nhưng cũng đúng lúc này, cả Bùi Lăng và Nghiệt Sinh đều lùi lại, cả hai ánh mắt thất thần nhìn lên bầu trời.
Đám đông không hiểu chuyện gì cũng hướng ánh mắt lên nhìn theo.
“Trời hôm nay đẹp dữ bây.” Một tên cảm thán nói.
“Ủa sao không đánh nhau đi, bầu trời có gì lạ đâu, vẫn nhiêu mây đó thôi mà.”
Thiên tài các thế hệ này đa phần đều xuất phát từ chín thế lực đỉnh cấp.
Có thể điểm danh qua một chút những nhân vật nổi bật nhất.
Hạo Thiên tông thì có Nguyên Sinh, Bùi Lăng.
Nhất Nguyên tông thì có Lam Tố.
Phụ Trần tông thì có Trương Phàm.
Vô Thường môn thì có Bạch Thuần.
Thực Viên tông thì chính là Nghiệt Sinh.
Vô Diện tông thì có Lâm Phàm, Trương Vô Kỵ.
Cực Tịnh môn thì có Diên Hy.
Mà những người vừa kể ở trên đều có một điểm chung, tất cả đều đã tham gia Song Vương Bí cảnh của từng đại lục và đảo.
Nói cách khác, Đảo Phương Nam, Đảo Phương Đông, Đảo Phương Bắc và Đại Lục đều xuất hiện Song Vương bí cảnh.
Và chín người ở trên chính là những kẻ giành chiến thắng, có những kẻ là đế, có những kẻ cũng là vương.
Lúc này trên bầu trời mới dần xảy ra đại biến.
“Ôi mẹ ơi!”
“Ôi cha ơi!”
“Ôi ông cố tổ nội ơi!”
Người trên Đại Lục hay bất kể hòn đảo nào đều chứng kiến lấy cảnh tượng điên rồ trên bầu trời.
Những bậc đại lão, tông chủ các tông, những cường giả đã ẩn tu đều ngước nhìn lên, mỗi người bày ra một vẻ mặt khác nhau, nhưng tất cả đều có chung một điểm, chính là chờ mong, bọn họ đã đoán ra được phần nào.
Ở trên bầu trời, toàn bộ như biến thành một mặt gương khổng lồ có thể nhìn từ mọi phía của Hoàng Chiến giới.
Lúc này, một giọng nói âm trầm vang lên.
Chỉ vài câu nói đã khiến toàn bộ Hoàng Chiến giới chấn động, mỗi câu chữ của từ bầu trời phát ra đều làm mặt đất rung chuyển, muôn dân hoảng loạn.
“Chúng ta là những người đầu tiên được các vị thần ban phát ân huệ, trước khi các vị thần rời đi đến vùng đất cao siêu hơn đã dặn dò rằng Hoàng Chiến giới này sẽ là giới đầu tiên xuất hiện nghiệt kiếp, nhưng thời gian xuất hiện nghiệt kiếp thì chúng ta cũng đã không thể tồn tại, vì chúng sinh chúng ta chia thế giới thành bốn đảo, một Đại Lục, lại dựng nên những bức tường để phân Đại Lục thành những khu thế riêng biệt, tất cả đều chỉ vì muốn cho các thế hệ mai sau không xảy ra tranh đấu không đáng có mà dành lực lượng chống lại nghiệt kiếp.”
Những đoạn tuyên bố hùng hồn làm cho cả giới chấn động, duy chỉ có những phàm nhân vẫn không hiểu chuyện gì, có người còn quỳ xuống liên hồi dập đầu xin tha thứ cho dù đầu đã nát bét máu me.
Thanh âm vẫn chưa kết thúc.
“Không chỉ thế, vì thế hệ sau, chúng ta lập nên năm bí cảnh trên cả Đại Lục và tứ đảo để tìm ra những thế hệ thừa kế thực sự, trong bí cảnh sẽ có những kẻ được tôn làm vương, có kẻ từ vương xưng đế, nhưng dẩu vương hay đế thì lần này mới thực sự được quyết định ai mới là kẻ mạnh nhất, hỡi mười người được chọn.”
Vừa đến câu nói mười người, thanh âm kia sượng lại một chút, rất nhanh nó thay đổi: “Hỡi mười một người được chọn, thử thách lần này sẽ là chọn ra vị vua thực sự, người có khả năng đón đầu nghiệt kiếp, hãy liều mình tranh đấu, bất kể bên trong thế nào, các ngươi cũng không thể c·hết được. Hỡi chúng sinh Hoàng Chiến giới, bất kể kẻ chiến thắng lần này là ai, người đó cũng sẽ là người lãnh đạo chúng ta đối đầu nghiệt kiếp, hãy tuân mệnh và bảo hộ vị vua đó.”
Nói xong một làn uy áp thổi qua cả Hoàng Chiến giới, uy áp của một vị vua, bất giác tất cả đều quỳ bẹt xuống.
Mà Nghiệt Sinh và Bùi Lăng đang bị một tia sáng từ mặt gương khổng lồ trên trời chiếu xuống.
Duy ánh sáng của Bùi Lăng lại yếu hơn của Nghiệt Sinh không chỉ một điểm.
Bùi Lăng phát giác được điều đó, gã liền nhìn Nghiệt Sinh bằng ánh mắt cay nghiệt, gã vẫn như xưa, không hề thay đổi, thứ khác biệt chính là Nghiệt Sinh đã giành ngôi đế của gã, chuyện này gã đã biết được từ Lâm Phàm khi lần trước đến gặp để tái đấu.
Vì thế mà Bùi Lăng tìm đến Nghiệt Sinh cũng chỉ vì muốn đoạt lại ngôi vị “đế” mà hắn đã giành lấy.
Cảm nhận được sự kêu gọi từ trên cao, cả Bùi Lăng và Nghiệt Sinh đều thả lỏng thân thể.
Bọn chúng bị lực hút từ từ đưa lên cao.
Mà không phải chỉ riêng ở đây, cả Đại Lục và ba đại đảo trừ Đảo Phương Tây có tổng cộng đến chín luồng sáng như vậy.
Chỉ mất một tiếng đồng hồ, toàn bộ chín người đều bị đưa vào mặt gương.
Mà lúc này thanh âm cổ lão lại lần nữa vang lên: “Chiến trận tranh đế, nhất đế khai sinh, tiêu trừ nghiệt kiếp, bảo vệ chúng sinh.”
Lúc này mặt gương trên bầu trời lại bỗng nhiên trở nên trong suốt rồi một tiếng “rắc rắc” khiến nó bị nứt ra bởi một đường ánh sáng màu vàng chia nó ra thành mười một phần và chiếu đến hình ảnh của chín người, hai phần còn lại tối đen như mực.
Dù là ở đâu, bất cứ người nào cũng có thể quan sát hành động của cả chín người.
Cuộc c·hiến t·ranh đế bắt đầu.