Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 14: Bù nhìn

Chương 14: Bù nhìn


Kết giới chuyển sang màn đêm, khác với bầu trời đen thui không sao không trăng bên ngoài, không trung có từng đợt mây mù lơ lửng, từng vì sao lấp lánh cùng ánh trăng tròn tỏa sáng. Cả nhóm đặt chân ra bên ngoài. Cánh đồng lúa đung đưa theo gió, chúng vốn có màu vàng óng, dưới bóng tối chuyển thành một màu xám xịt đầy c·hết chóc. Ở giữa, một con bù nhìn lẻ loi đứng. Cơ thể nó được làm từ nông cụ hoen gỉ, chắp vá lại với nhau một cách vụng về. Một miếng vải rách che đi nửa thân trên, ngụy trang đi bản chất thật sự của nó và để nó trông giống con người một chút. Nó có đến ba cánh tay, hai ngắn một dài. Hai cánh tay ngắn đưa cao tạo thành hình chữ V, bên cánh tay phải treo một cái lồng đèn lạc hậu. Cánh tay thứ ba dài đến gần cả thân, lòng thòng thả xuống đất, ba lưỡi hái sắc lẻm được gắn vào tạo thành ba cái móng vuốt trông rất dữ tợn.

Không có ai tạo ra con bù nhìn này. Không phải Shu, X hay Kojirou. Inori lại càng thêm không quan tâm đến cánh đồng. Nhưng nó cũng không phải là một con Ảnh Ma. Ảnh Ma dù dưới hình dạng gì, đều chỉ mang một màu đen thuần túy, khói phả nghi ngút. Con bù nhìn có cơ thể thật sự, có màu sắc.

"Làm sao nó vào được kết giới?" X nói. Cơ thể hóa thành hình dạng chiến đấu, giáp dày xanh lam, tay phải biến thành một khẩu đại bác to tướng.

Biểu cảm của Kojirou lạnh lẽo, đôi mắt không rời con bù nhìn. Ông rút Cây Sào Phơi Đồ ra khỏi vỏ. Shu cùng Inori cũng tăng cường cảnh giác, sẵn sàng tham chiến bất kì lúc nào.

"X, bắn nó." Kojirou nói.

Họng đại bác đỏ lòm rung động và phát sang một màu xanh lam. Âm thanh ầm vang rền tai, một viên đ·ạ·n tạo thành từ năng lượng thuần túy phóng đi trong không khí, nhắm thẳng vào trái tim con bù nhìn. Nó để lại phía sau từng đợt áp lực, tạo thành một cơn gió lớn thổi phất phới mái tóc của Shu và Inori.

"Đùng! Vù!" Viên đ·ạ·n xanh thẳm đụng phải con bù nhìn. Nó tan nát thành từng mắt. Năng lượng dư thừa tạo thành một làn sóng âm, đẩy nghiêng những cọng lúa, vẽ thành một hình tròn trên mặt đất.

Vật thể lạ xâm nhập đã hủy diệt, nhưng không một ai thư giãn. X mở Radar Scope, quan sát tình hình của cả kết giới. Shu cùng Inori tựa lưng vào nhau, phòng bị tất cả mọi tình huống. Kojirou đứng ở phía trước, hai tay cầm Cây Sào Phơi Đồ.

"Phòng nghiên cứu có biến!" X hét lớn.

"Cùng qua! Không được tách ra." Kojirou nói.

Cả bọn vội vã chạy đi. Tiếng v·ũ k·hí mang trên người chuyển động leng keng. Trong kết giới không bao giờ có gió, trừ phi có ai đó dùng Hồn Lực hình thành. Cả ngày hôm nay không một ai dùng Hồn Thạch, thời tiết lại rất lạnh lẽo, gió sắc như dao, khiến da dẻ run rẩy.

"Vì cuộc chiến bất tận..." X đi đầu, đang chạy rất nhanh bỗng phanh gấp. Khiến Shu ngay phía sau đập cái mũi lên bộ giáp cứng ngắc.

Inori chạy đến vuốt ve cái mũi đang sưng lên của anh.

"Chuyện gì vậy, X?" Shu nói.

"Ta nghe thấy tiếng của Zero." X mơ hồ nói. Anh biết Zero không thể nào có ở đây, nhưng đó thật sự là giọng của Zero. Chẳng lẽ Zero cũng bị cầm túc ở vùng đất bóng tối này?

"Chúng ta đâu có nghe thấy gì. Ngươi chắc chắn không?" Inori nói.

X nhíu mày, nhìn sang Kojirou. Ông ta lắc đầu.

"Là do con bù nhìn kia..." X lẩm bẩm.

"Đừng mất tập trung." Kojirou nói. "Con ma vừa xâm nhập rất mạnh."

X một lần nữa lấy lại tinh thần. Anh cảm nhận được chỗ không đúng của mình. Cứ cho là âm thanh kia giống hệt Zero, X cũng không thể nào sẽ có phản ứng kịch liệt như vậy. Anh lúc nào cũng suy tính rất kĩ càng trước khi hành động. Nhưng vừa nãy lại hoàn toàn dùng cảm xúc quyết định.

"Sinh vật này có thể ảnh hưởng đến tâm trí. Mọi người nhớ cẩn thận." Chỉ trong vài giây, X có thể tìm ra điểm mấu chốt. Anh nhắc nhở mọi người. Cả nhóm gật đầu ghi lại vào suy nghĩ.

Khu vực nghiên cứu, cửa ra vào đã bị phá tan tành chỉ còn lại những mảnh vụn sắt thép. Từng con Ảnh Ma đủ hình thù lao ra. Vì sắp rời đi nên X đã tiêu hủy phần lớn, chỉ còn để lại chừng mười con. Một con sư tử, một con bò tót, một đại bàng, một hổ và một cá mập. Năm con còn lại thì đều thuộc hình người, một người phụ nữ điên cầm dao, một bà già tay chân dài gấp đôi cơ thể di chuyển như một con nhện, một người đàn ông ba mét đội mũ fedora, một tên đồ tể đội mũ bảo hiểm to lớn có hình tam giác và một bộ xương có đầu lâu là một cái loa.

Khi cả nhóm đến nơi, chúng nó đã bắt đầu phá hủy kết giới từ bên trong. Vùng đất nơi đó mất đi sức sống và trở về một màu đen c·hết lặng như ở bên ngoài. Hồn Lực tạo thành kết giới, kết giới duy trì sinh lực, khiến cho cả nhóm không bị thế giới mài c·hết, tình huống mà Shu đã gặp phải khi mới đến đây.

"Mau ngăn cản bọn nó!" X thét lên. Mặc dù anh không biết con bù nhìn ban nãy có mục đích gì. Nhưng sinh lực là khắc tinh của Ảnh Ma. Con bù nhìn tồn tại ở nơi này, dù không phải Ảnh Ma, nhưng tất nhiên có cùng chung nguồn gốc. Khả năng rất lớn kết giới có thể hạn chế sức mạnh của nó.

"Đùng!" X bắn phát đầu tiên, bắn rơi con cá mập đang lơ lửng trong không trung.

Inori rút s·ú·n·g, xả đ·ạ·n ầm ầm. Shu cùng Kojirou vung kiếm, lưỡi đao tạo ra từng tiếng xèn xẹt cắt ngang không khí. Tình huống hỗn loạn không thể chịu nổi. Tên đàn ông đội mũ mặc dù có sức mạnh rất lớn nhưng tốc độ rất chậm, Shu có thể dễ dàng tránh né nắm đấm to hơn cả cái đầu của anh và phản đòn, chém ra từng đợt khói đen trên người hắn. Kojirou nhanh như gió, di chuyển vun v·út trên nền đất, đồng loạt cắt đứt hành động của nhiều Ảnh Ma. X cùng Inori đứng ở sau, chuyên môn bắn những con khá tiếp cận.

Người đàn ông đội mũ da dày và cứng, Shu chém mấy lần nhưng không thể cắt rơi Hồn Thạch trong bụng hắn ra ngoài. Vành tai anh nhúc nhích, nghe thấy tiếng bước chân dồn dập từ phía sau. Anh không chần chừ, lộn nhào sang bên, tên đồ tể cầm một con dao chặt thịt bổ xuống chỗ Shu vừa đứng, khoét ra một cái lỗ thủng trên đất. Đáp trả lại hắn, Shu một nhát chém tới đầu. Nhưng cái mũ bảo hiểm hình tam giác chẳng hề hấn gì, phản chấn lưỡi kiếm trở về. Con bò tót từ xa lao tới, hai cái sứng cong v·út chĩa thẳng Shu. Inori chuẩn xác bắn vào cặp mắt nó khiến con bò lệch ra khỏi vị trí ban đầu, tranh thủ cơ hội cho Shu né tránh.

"Những con ma này hiện tại không bình thường!" Shu hét lớn.

Biểu cảm trên mặt X càng ngày càng trầm trọng. Anh cũng có thể nhìn ra điều đó. Bình thường Ảnh Ma dù có lợi hại như thế nào, chúng nó chỉ có bản năng, dễ đối phó. Vừa nãy bọn chúng lại phối hợp t·ấn c·ông Shu rất nham hiểm, hầu như không có kẽ hở.

"Chúng ta không lười biếng được rồi." Kojirou hạ thấp trọng tâm cơ thể. "Bí Kiếm - Vọng Nhạn."

Ba đường kiếm phá vỡ không thời gian chém ra. Con Ảnh Ma có hình thù bà lão b·ị c·hém đứt tay chân, cả người nằm ngửa trên đất cựa quậy. Kojirou đâm thẳng kiếm vào bụng của nó, phá tan Hồn Thạch. Tình huống gay co, ông không thể khoét viên đá ra một cách tỉ mỉ, lựa chọn cách nhanh và thô mới là tốt nhất.

Bà lão người nhện có tốc độ nhanh nhất, trên chiến trường có khả năng tạo nên rất nhiều nguy hiểm. Kojirou lựa chọn chém nó khiến áp lực cho cả nhóm giảm mạnh.

Từng tia điện xanh lè chớp giật xung quanh khẩu đại bác của X. Anh tích tụ năng lượng và bắn ra một quả cầu to đến hai mét, c·hôn v·ùi đại bàng và phụ nữ cầm dao, phân rã Hồn Thạch bên trong chúng.

"Ba c·hết, còn bảy." Inori lưu loát thay băng đ·ạ·n lạch cạch.

"Sư phụ, cẩn thận!" Shu hét lên.

Kojirou xoay người, con bù nhìn đã biến mất từ lâu lần nữa xuất hiện. Nó mọc ra thêm hai bốn cái chân từ bụng, chạy nhanh như một con gián về phía kiếm sĩ tóc chàm. Cánh tay dài ngoằng với ba móng vuốt sắc lẻm cào về mặt Kojirou.

Con bù nhìn mở to miệng, âm thanh khàn đặc và khó nghe: "Ngươi thua rồi..."

Kojirou mỉm cười, tay chân không hề luống cuống. "Nghĩ dùng quá khứ để ám ảnh ta sao?"

Ông nhẹ phất kiếm, đánh bật móng vuốt của con bù nhìn. Nối tiếp là một đòn đâm thẳng, nhắm vào bụng, nơi mà những cái chân đen thui mọc ra. Lưỡi kiếm dễ dàng xuyên thấu lớp vải bạc màu và đâm vào thứ gì đó sền sệt như mỡ. Cả thân hình con bù nhìn tan vỡ thành khói đen.

"Thành công rồi sao?" Shu nói.

"Không. Nó chỉ là một phân thân." Kojirou nói. Màn đêm vẫn còn, áp lực tinh thần không mất, nó sao có thể c·hết dễ như vậy.

Con bù nhìn một lại xuất hiện. Lần nữa nó đứng gần với Shu, không hề có một cử chỉ hung dữ nào. Từ trên miệng nó phát ra âm thanh trong trẻo của một người thiếu nữ trẻ: "Nếu Shu b·ị t·hương, tớ sẽ dùng Void chữa cho nhé."

Trái tim của Shu bỏ mất một nhịp đập, âm thanh đó, giọng điệu đó, là của một người mà anh không thể nào quên. Một người luôn tin tưởng vào anh nhưng anh đã làm họ thất vọng. Giọng nói giả tạo của con bù nhìn như có ma lực, nó không chỉ tìm ra được ký ức ám ảnh chúng ta mà còn có thể khiến tâm trí dao động, từng đoạn hình ảnh và âm thanh trồi lên từ quá khứ, liên tục và không ngừng cào nát cõi lòng.

Bàn tay Shu run rẩy đưa về phía con bù nhìn, hai chân lê lết tới gần. "Hare..."

"Shu! Tỉnh lại mau!" Kojirou vội vã chạy đến. Bốn con thú lao tới chặn lấy ông.

"Shu! Không được nghe nó!" X chĩa khẩu đại bác đáng gờm về phía con bù nhìn. Hình thể to lớn của tên đồ tể và tên đội mũ bước đến, chặn lại tầm bắn.

Giọng nói của X và Kojirou hoàn toàn không ảnh hưởng được Shu, âm thanh trở nên nhiễu loạn như tiếng cát chảy khó nghe. Trong đầu của anh chỉ có cảnh tượng ngày đó. Cơ thể mềm mại bao phủ trong đá, bất động nằm ngay cạnh anh.

Và rồi con bù nhìn lại lên tiếng: "Shu, xin hãy nhận lấy..."

"Đùng!" Máu tươi tuôn ra, Shu hét lên đau đớn.

Chương 14: Bù nhìn