Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 17: Leviathan Mini
Ba tháng trước.
Shu đặt chân lên nền tuyết trắng xóa, không khí giá lạnh, hít vào phổi như kim châm. Anh đã trở về, đứng ngay tại chỗ mà anh đã rời đi. Dấu vết của cuộc chiến ngày đó đã biến mất không còn lại gì. Chỉ có màn tuyết là không có gì thay đổi.
Bộ trang phục samurai đã biến mất, Shu trở về với bộ quần áo nông dân mà ngày đó mượn của Kohaku. Trong quá khứ, cơ thể của Shu nhỏ nhắn nên mặc rất vừa, bây giờ bộ quần áo chật nít. Ống quần ngắn ngủn, để lộ hai bắp chân. Chiếc áo bạc màu chỉ dài tới bụng, từng múi cơ vững chắc lộ rõ.
"Quoa! Shu quyến rũ thật đó nha." Inori nói.
Shu đau đầu, xoa nhẹ huyệt thái dương. Ở thế giới trước, mặc dù sử dụng Hồn Thạch để biến ra một cơ thể khác nhưng cơ thể thật vẫn là chủ. Tất cả rèn luyện đều ăn vào cơ thể đó. Cơ thể Hồn Lực không thay đổi nên Shu vẫn giữ dáng vẻ ốm yếu của một cậu học sinh, lúc đó không phát hiện ra dị thường. Hiện tại cơ thể thật hiện ra, cơ bắp rắn chắc, tóc dài đến lưng trông rất luộm thuộm.
"Tình trạng Chakra thế nào, X?" Shu nói.
"Rất tốt. Chakra đã bắt đầu hồi phục trở lại." X nói.
"Năng lượng tồn dư thì sao?"
"Điện năng: 40 MW. Hồn Lực: 296 kW."
"Đúng như tính toán của chúng ta..." Shu lẩm bẩm. Để di chuyển đến đúng vị trí mong muốn khi sử dụng máy thời gian, cần tiêu hao 1.21 gigawatt. Năm năm vừa qua, X xây dựng rất nhiều nhà máy phát điện, tích lũy được 1.25 GW năng lượng, vừa đủ để vận hành máy thời gian. Hồn Lực thì đều sử dụng cho cuộc sống hàng ngày và xây dựng, còn dư lại một chút.
"Hồn Lực như thế nào? Có thể sử dụng sao?" Shu nói.
"Không thể. Nó hoàn toàn mất đi khả năng kì diệu ở vùng đất bóng tối." X nói.
"Thế à, đáng tiếc." Nhớ lại hoàn cảnh trước đó, cần gì biến đó, cuộc sống không khác thần tiên là mấy. Hiện tại phải trở về với đời sống phàm nhân.
"Ngươi không cần buồn chán. Quay trở lại với thế giới này, ta lại có thể tiếp tục nghiên cứu Chakra. Loại năng lượng này cũng có khả năng tạo vật, còn là tạo ra vật chất thật sự. Nếu nghiên cứu ra phương pháp dung hợp cách sử dụng Hồn Lực cho Chakra..." X nói.
"Chúng ta có thể biến ảo vật chất y như ở thế giới bóng tối." Shu bắt được điểm trọng yếu.
"Không sai. Với điều kiện là ngươi có thể tìm được càng nhiều vật mẫu để ta phân tích."
"Ta sẽ hết mình."
Quay lại với nơi này, có rất nhiều thứ thay đổi. Ngày đó Shu không thể thích ứng được với khí hậu, cơ thể lại là con nít, hầu hết thời gian đều ru rú trong nhà tránh lạnh. Hiện tại, vì Băng Độn tồn tại trong cơ thể, cái lạnh không hề khó chịu, lại càng thoải mái và thân thuộc hơn sự ấm áp.
"Bật Radar Scope lên, X." Shu nói.
"Điện năng hiện tại khá dư dả. Không chỉ Radar Scope, ta còn có thể bật thêm một kỹ năng do thám khác. Ngươi xem, đây là Item Scanner." X nói. Ký hiệu trên trán của Shu chợt xuất hiện trong chớp mắt, tầm nhìn 3D lần nữa hình thành trong tâm trí. Song, khác với lần trước, phạm vi quét tăng cao, gần như gấp ba lần với chỉ Radar Scope.
Từng tia sáng vàng xuất hiện và hợp lại với nhau, mở ra một cánh cổng dẫn đến thế giới xa lạ. Một bóng hình tí hon hình thành giữa màn sáng lóa mắt, lẫn lộn giữa tiên giới xa xăm cùng với nhân giới chân thực. Một cô gái trẻ, cao chừng hai mươi centimet, khoác một chiếc váy lông dày màu trắng, chân mang giày cao gót đỏ chót, tất đen bao lấy từ nửa đùi trở xuống. Tóc cô xanh thẳm như biển, con ngươi trong suốt một màu trời.
Leviathan lơ lửng trong không trung, tỏa sáng và không ngừng làm rơi bụi tiên lấp lánh lên nền đất. Cô rất ngạc nhiên vì bị triệu hồi, khuôn mặt ngơ ngác nhìn Shu. Nhưng rất mau biểu cảm đó biến mất và thay đổi bằng sự vui mừng, tại vì Leviathan cảm nhận được sự hiện hữu thân thuộc trong cơ thể Shu.
"Cha! Ngươi trốn thoát rồi?" Leviathan mừng rỡ nói.
"Cha?!" Shu cùng Inori đồng thanh thốt lên.
Linh hồn X bụm mặt không dám nhìn ai và không dám nói gì. Anh quên mất là khi khởi động Item Scanner sẽ gọi Cyber Elf, Tiên Hồn của Leviathan tới. Nếu là Tiên Hồn của ba người còn lại thì anh không sợ, nhưng Leviathan rắc rối nhất.
Tiên Hồn Leviathan bay tới gần Shu, giọng điệu gấp gáp. "Cha, người trốn thoát sao không liên lạc với bọn con. Bọn con nhớ cha lắm!"
"Ta..." X khó mở miệng.
Shu nhanh nhảu c·ướp lời: "Chào ngươi! Ta là Ouma Shu, Người Được Chọn đời này của X."
"Xin chào. Ta là Leviathan, hay còn được biết đến với cái tên Yêu Tướng."
Shu gật gù vuốt cằm. "Có nghe nói. Có nghe nói. Ta hỏi nhỏ một chút nhé. Leviathan."
"Hửm? Ngươi hỏi đi."
"Mẹ ngươi là ai vậy?"
Leviathan giả vờ lau nước mắt, khuôn mặt buồn bã và nói: "Ta cũng không biết. Từ khi sinh ra cha mẹ không ở bên. X thì ném ta cùng ba anh em khác cho một người cha nuôi."
"X vô lương tâm như vậy?" Shu giả vờ giật mình nói.
"Đúng là không bằng cầm thú." Inori khinh bỉ nói.
"Hoàn toàn bậy bạ! Leviathan, ngươi không thể nói xấu ta như vậy!" X lớn tiếng nói, nhưng chẳng ai nghe.
"X, đã lỡ gây ra sai lầm thì phải chịu trách nhiệm, không thể phủi mông rời đi. Thật là tội nghiệp cho người phụ nữ đó." Shu lắc đầu bĩu môi.
"Ngày sau anh chán em rồi có phải cũng như vậy không, Shu?" Inori run rẩy nói.
"Không thể nào, anh không có vô lại như X. Anh sẽ luôn yêu em."
"Khì khì. Em biết rõ. Anh tốt hơn X nhiều."
Nghe tới đây, X liền biết rõ hai người là cố ý trêu chọc. Anh không nói gì thêm, chỉ im lặng thở dài. Đây là báo thù, hồi ở thế giới bóng đêm X trêu hai người dữ quá, hiện tại gậy ông đập lưng ông. Leviathan cũng thật là, không bao giờ nghiêm túc được, X chẳng bao giờ có thể yên tâm. Fefnir cùng Leviathan, một người nóng đầu chẳng bao giờ suy nghĩ, một người thì cà lơ phất phơ. Harpuia đáng tin cậy nhất. Tính tình Phantom cũng được, nhưng thiếu sự linh hoạt và khôn khéo của Harpuia.
Shu cùng Inori cười đau hết cả bụng, hai người có thể cảm nhận rõ tâm trạng bất lực của X. Cảm giác ăn miếng trả miếng thật là ngọt ngào. Leviathan ở bên, che miệng cười khúc khích. Cô nàng này nghịch ngợm không kém, hiểu rõ mọi chuyện nhưng vẫn thêm dầu vào lửa.
"Không đùa nữa..." Shu lau đi giọt lệ khóe mắt, cười quá mà chảy cả nước. "X, tình huống hiện tại là sao?"
X thở dài một hơi, lấy lại sự điềm tĩnh. "Ta có hai khả năng do thám. Một Radar Scope, một Item Scanner. Radar Scope rõ nét hơn, có thể quan sát mọi thứ không cần ánh mắt nhưng phạm vi không được lớn. Item Scanner thì có phạm vi lớn hơn, nhưng chỉ có thể thu nhận hình thể đơn giản. Song Item Scanner có một đặc tính, triệu hồi Tiên Hồn Leviathan ra hỗ trợ. Leviathan có khả năng cảm nhận những dòng năng lượng đặc thù, mạnh mẽ hơn cả ta, thích hợp để tìm kiếm bảo vật."
"Ra là thế."
Leviathan đậu lên vai của Shu, cô duỗi người, tay che miệng ngáp một tiếng dài.
"Bên kia đang làm gì mà trông ngươi có vẻ mệt mỏi thế, Leviathan?" X nói.
Vì là Tiên Hồn, Leviathan có thể nghe được âm thanh của linh hồn như X và Inori. Cô trả lời: "Bên kia đang mở tiệc Giáng Sinh. Chú Zero cùng Ciel, Layer và Iris biến mất không thấy. Harpuia cùng Fefnir ăn chơi xong thì đè nhau ra đánh. Phantom thì cha cũng biết rồi, im im mà nguy hiểm. Con vừa mới định đi ngủ thì bỗng nhiên cảm thấy lời kêu gọi."
"Nghe ngươi kể, mọi người ở Tiên Giới sống rất tốt?" X cảm khái nói.
Leviathan gật đầu, bỏ đi biểu cảm đùa nghịch và nghiêm túc nói: "Mọi người hàng ngày đều tìm cách để mang cha về nhưng vẫn chưa nghĩ ra biện pháp. Nhưng thật may mắn, cha đã thoát khỏi giam cầm. Chừng nào cha mới quay lại? Mọi người rất nhớ người."
"Hiện tại ta không thể rời đi." X nói.
"Nhiệm vụ mới? Giải cứu thế giới? Kết thúc c·hiến t·ranh?" Leviathan nói.
"Không, nhiệm vụ lần này riêng tư hơn, thay đổi vận mệnh của Shu. Mà ta sẽ giúp cậu ta làm điều đó." X nói.
"Con cũng không có việc gì làm. Chúng ta cùng giúp Shu nhé?"
"Được." Giọng điệu của X mềm mại. Mặc dù Shu không thể thấy anh, nhưng Shu biết X đang nở một nụ cười trong đó.
"Hoan hô!" Leviathan đưa cao hai, nói lớn.
"Chào mừng ngươi gia nhập, Leviathan." Shu đưa ngón tay lên chạm thử Leviathan. Cô nàng tồn tại dưới dạng Tiên Hồn, nhỏ xíu và dễ thương như một nàng tiên khiến anh không kiềm được cảm giác muốn sờ. Nhưng đáng tiếc da thịt của anh không thể chạm tới Tiên Hồn.
"Tiên Hồn này chỉ là một dạng hình chiếu bắn qua từ Tiên Giới. Leviathan có thể nghe, có thể nhìn và giao tiếp với chúng ta, nhưng nó thật sự không có ở đây, linh hồn vẫn ở Tiên Giới." X chậm rãi giải thích.
"Ra là thế."
Có Leviathan gia nhập, khả năng thám thính của Shu một lần nữa tăng cao. Tiên Hồn của Leviathan có thể thoải mái di chuyển khắp nơi mà không bị bó buộc khoảng cách với Shu. Dù có bị phát hiện và hủy diệt thì cũng chỉ là một hình chiếu. X tiêu hao một chút năng lượng là có thể tạo ra một hình chiếu mới cho cô.
Cả bốn rời đi hiện trường. Leviathan thì bay đi, tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh. Đảo Ryu, hòn đảo mà ngôi làng Kohaku cư ngụ, nằm ở tận cùng phía Nam của Thủy Quốc, sát cạnh với cực Nam của hành tinh. Ngoài ngôi làng ban đầu, trên đảo cũng có một số làng nhỏ khác và một bến tàu dẫn đi các đảo. Shu vẫn còn nhớ rõ ước định của mình với Kohaku, anh và em sẽ gặp nhau ở cây cầu dẫn vào thủ đô.
Dưới sự trợ giúp của Leviathan, Shu rất dễ dàng tìm được một ngôi làng kề cạnh. Với kiếm thuật của bản thân và thanh Z-Saber do X biến ra, Shu săn vài con thú và dùng da thịt của chúng để đổi mấy bộ quần áo vừa vặn từ dân làng. Thanh Z-Saber thật sự mạnh mẽ, nó nhẹ chỉ bằng một cái đèn pin và tạo ra một lưỡi gươm ánh sáng cắt xuyên mọi thứ. Song Shu có chút không quen, anh vẫn là thích cầm đại thái đao có trọng lượng nặng một chút mà chiến đấu.
Trong quá trình hành động, thông qua Leviathan, Shu cũng hiểu thêm rất nhiều về X. Tứ Đại Thiên Vương mà X từng nhắc đến, thật ra đều từ linh hồn của X phân ra mà thành. Xét theo một khía cạnh nào đó, Leviathan thật sự chính là dòng dõi của X. Ban đầu Tứ Đại Thiên Vương đối xử với X như quan hệ chủ tớ, coi X là thần thánh, nói gì làm đó, không bao giờ thắc mắc mệnh lệnh của anh. Về sau, nhiều sự kiện qua đi, mối quan hệ giữa năm người cũng dần thay đổi, không còn là tướng lĩnh cùng đức vua, mà trở nên giống như một gia đình.
Shu cũng biết được một cố sự, nguyên nhân X bị giam cầm một mình và lẻ loi ở thế giới cũ.