Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 28: Nổ chiến (3)
Araumi chạy đi. Hai vị tướng lĩnh rượt theo. Bóng hình ba người lao đi trong chiến trường như cơn gió.
"Đừng chạy nữa, Araumi. Ngươi cùng đường rồi." Thủy tướng bấm ấn, miệng phun ra mười hai q·uả c·ầu l·ửa nhỏ. "Hỏa Độn - Phụng Tiên Hỏa Thuật."
Cầu lửa lao vun v·út trong không khí, truy theo bóng hình của Araumi. Hắn ta di chuyển rất mau, dễ dàng tránh né tám quả cầu, để lại phía sau từng mảnh đất bị t·hiêu r·ụi. Bốn quả cầu cuối cùng rực sáng và tăng tốc độ, bắn ra bốn phía rồi hợp lại t·ấn c·ông.
Araumi bị bao vây, hắn tung người nhảy lên, tránh thoát trận lửa. Một v·ụ n·ổ lớn phát ra trên mặt đất, khói đen bùng lên dày đặc.
Thang tướng bấm ấn, xung quanh cơ thể hình thành từng tụ gió và bắn ra nhiều viên đ·ạ·n vô hình. "Phong Độn - Phong Liên Đ·ạ·n Thuật."
Araumi ở trên không trung, không có chỗ mượn lực tránh né, bị làn đ·ạ·n xuyên thấu cơ thể, đục ra nhiều lỗ máu đỏ lòm. Hắn chạy vừa kịp tới bờ biển, cả cơ thể rớt xuống mặt nước khá nông. Máu đỏ tràn ra, pha lẫn với nước biển. Araumi quần áo rách nát, v·ết t·hương khắp người trông rất chật vật, chỉ là hắn không có b·ị t·hương ở chỗ nào hiểm yếu.
Khéo miệng tràn máu, Araumi lồm cồm bò dậy. Bóng của hai vị tướng bao trùm cơ thể hắn. Araumi ngước lên, khóe miệng run rẩy.
"Ta thua rồi."
Bỗng dưng Araumi vỗ hai tay lại với nhau, hét lớn: "Huyết Ẩn Thuật!"
Máu trên cơ thể Araumi trào ra và bốc hơi trong nháy mắt, một làn sương máu bùng nổ, che đậy tầm nhìn của hai vị tướng. Thủy tướng thổi lửa về phía Araumi nhưng hắn đâu còn ở đó. Màn sương đỏ lan tỏa, ban đầu chỉ đủ bao trùm ba người, bây giờ càng ngày càng lớn, che lấp tầm nhìn của một khu vực.
"Đây là bắt chước Vụ Ẩn Thuật!" Thủy tướng kinh ngạc nói.
Vụ Ẩn Thuật của Vụ Ẩn Trấn, nhẫn thuật khét tiếng khiến cho kẻ địch đánh mất thị giác, từ đó trở thành một con cá trên thớt chờ người làm thịt. Nhẫn giả biết thuật này không nhiều, dù không khó học nhưng tác dụng rất mạnh, dẫn đến chỉ một số nhẫn giả tin tưởng mới được tập luyện. Tên Araumi là dân ăn c·ướp biển khơi, tất nhiên không thể nào học được Vụ Ẩn Thuật, nhưng hắn lại có thể tự sáng tạo ra một thuật có tính năng tương tự. Chỉ là trả giá so với Vụ Ẩn Thuật cao hơn rất nhiều, cần dùng máu của bản thân làm sương.
Tiếng Thang tướng hét lên đau đớn, Thủy tướng giật mình chạy qua. Araumi đang bóp lấy cổ họng của Thang Tướng, cơ thể héo rút như một cành cây khô với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Vết thương trên cơ thể của Araumi rất nhanh liền lành lại, không hề để lại sẹo.
"Thủy Độn - Dịch Huyết Thuật!" Araumi nở nụ cười rộng tới mang tai.
"Hỏa Độn - Viêm Thương Thuật!" Thủy tướng bấm ấn. Ông làm một động tác ném lao, lửa trào ra từ lỗ mũi và mò lên bàn tay, hình thành một cây giáo lửa dài. "Mau ngừng tay!"
Cây giáo lửa phóng tới. Araumi ném xác của Thang tướng sang bên và lẩn vào làn sương máu. Ngọn giáo ném hụt, lượn đi trong không khí.
Thủy tướng chạy đến, đỡ lấy Thang tướng xem xét. Thang tướng khô quắc như kẹo mứt, làn da chai sạn như sờ lên cát, phổi không còn hơi thở. "C·h·ó c·hết!"
Thủy tướng để xác Thang tướng xuống, sự cảnh giác tăng cao, mắt chú ý hết tất cả mọi chuyển động trong làn sương.
"Tướng của Thủy Quốc mà sử dụng Hỏa Độn thật sự là không hợp nha..." Tiếng của Araumi vang vọng. Một ngôi sao bốn cánh phóng tới.
Thủy tướng duỗi thẳng tay, một tát đánh bay ám khí. "Dám bắt chước nhẫn thuật của Vụ Ẩn."
Araumi cười lớn. "Hữu dụng là được. Bản gốc quan trọng gì."
Một giọt mồ hôi chảy dài trên trán Thủy tướng. Ông ta rất quen thuộc loại nhẫn thuật này. Khi còn ở Vụ Ẩn, không ít lần bị đồng bạn dùng nó mà b·ạo h·ành ông. Mấu chốt của nó là phạm vi. Chỉ cần rời khỏi phạm vi tác dụng là thoát. Ở lại càng lâu, càng để kẻ địch có nhiều cơ hội á·m s·át.
Thủy tướng bấm chín ấn, sau đó hai tay duỗi thẳng, vẽ một vòng tròn xung quanh người. "Hỏa Độn - Tuyền Hỏa Luân."
Từng đốm lửa xuất hiện và xoay quanh Thủy tướng liên tục như một cái bánh xe. Ông lao nhanh về phía đất liền, Chakra dồn xuống chân đẩy cao tốc độ.
"Thủy Độn - Lăng Tán Đ·ạ·n!" Hàng loạt viên đ·ạ·n xé gió bắn tới trong sương máu, chúng chạm phải các đốm lửa phát ra từng tiếng xì xèo, không thể tổn thương tới Thủy Tướng. Nhưng các đốm lửa cũng biến mất.
Các đốm lửa biến mất hết, hai viên đ·ạ·n đập lên cơ thể Thủy Tướng, không xuyên thấu nhưng khiến cơ bắp và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong ép lại đau đớn không thôi. Thủy Tướng cắn răng chịu đựng, chân không chậm đi mà tăng tốc. Bỗng dưng bóng hình Araumi hiện ra, một nắm đấm lao tới.
Thủy tướng lùi bước, lỗ mũi chảy máu. Bóng hình Araumi lần nữa tan biến.
"Muốn rời khỏi đây không dễ đâu ông bạn." Giọng Araumi quanh quẩn kèm theo tiếng cười ha hả.
Thủy tướng tặc lưỡi, trong lòng khó chịu. Lần đầu có yếu tố bất ngờ nên còn có khả năng thoát khỏi Huyết Vụ Thuật. Hiện tại Araumi đã biết ý định của ông, muốn thử lại lần hai rất khó.
"Thủy Độn - Lăng Tán Đ·ạ·n." Một loạt đ·ạ·n lần nữa phóng tới, lần này là tới từ sau lưng. Thủy tướng tung người tránh né.
Ám khí vun v·út trong gió, một ngôi sao bốn cánh đâm sâu vào đầu gối của Thủy tướng. Ông la lên vì đau, đầu gối khuỵu xuống màn nước nông, máu tràn ra.
"Tình hình vì sao lại tới mức này..." Thủy tướng chậm chạp đứng lên, rút ám khí ra khỏi đầu gối. Chakra trong cơ thể chạy tới, ngăn lại quá trình chảy máu.
Ban đầu ông cùng Thang tướng chiếm lợi thế rất lớn. Hầu như đã dồn Araumi vào chỗ c·hết. Thật không ngờ hắn ta vẫn còn giữ lại nhẫn thuật. Còn là hai nhẫn thuật rất kì quái, Huyết Ẩn Thuật bắt chước Vụ Ẩn Thuật, Dịch Huyết Thuật khiến Thang tướng c·hết không kịp nhắm mắt. "Là do hai người bọn ta đã khinh thường ngươi."
Tộc Funato là tộc c·ướp biển lâu đời ở Thủy Quốc. Ban đầu Thủy tướng nghĩ bọn chúng lớn lối như vậy là vì có nhiều t·àu c·hiến và thủy thủ đi biển giàu kinh nghiệm. Còn nếu thật sự mặt đối mặt giao chiến bằng nhẫn thuật thì chẳng có mấy tài năng. Hiện tại mới biết, khả năng chiến đấu của bọn chúng cũng không kém. Funato tồn tại được là vì nó mạnh chứ không phải vì may mắn.
"Ngươi biết quá muộn." Araumi núp trong sương, hai tay chuẩn bị bấm ấn thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân đi vào phạm vi của Huyết Ẩn.
Shu đứng bên cạnh Thủy tướng, khó hiểu nói: "Ngài đang làm gì vậy?"
Thủy tướng sững sốt, mắt to nhìn Shu. "Cậu vào đây từ lúc nào?"
"Mới vào. Ta thấy ngài cứ đứng yên như tượng, thủ thế mà không làm gì nên có chút băn khoăn." Shu nói.
"Còn không phải vì tên khốn Araumi kia. Hắn trốn đâu ta không thể tìm thấy." Thủy tướng tức giận nói.
"Trốn?" Shu chỉ ngón tay về một hướng. "Hắn đứng đằng kia."
Araumi giật mình, nhanh chóng di chuyển cơ thể, rời đi nơi khác.
"A! Hắn vừa mới chạy đi. Hiện tại thì đứng ở đó. Ta không hiểu. Hắn muốn trốn mà cứ đứng giữa đường là sao?" Shu rất mâu thuẫn trong lòng, anh thấy t·ên c·ướp biển có chút buồn cười.
"Ngươi thấy được trong làn sương đỏ này?" Thủy tướng kinh ngạc nói.
"Thấy? Ta quên nói cho ngài, cặp mắt này bị mù. Ta chỉ là cảm nhận được Chakra của hắn mà thôi."
Thủy tướng ngây ngốc. Thì ra hắn là một tên thuộc loại cảm tri. Ra là thế.
"A! Hắn đang chạy đi. Nếu ngài không phiền, ta g·iết hắn nhé?" Shu nói.
Araumi đối diện cong đít chạy ra biển, nước dâng cao dần dần tới bụng. Phía đất liền có rất nhiều quân của hai nước, không thể ở lại. Con đường sống duy nhất chỉ có mặt nước mênh mông vô bờ bến. Hắn cảm thấy bản thân thật xui xẻo, tại sao lại bắt gặp một tên n·hạy c·ảm khi vừa sử dụng Huyết Ẩn Thuật tự sáng tạo.
Lý do thật sự là X luôn để tâm đến chiến trường. Tất cả mọi người đều hiển hiện trong Radar Scope, mà hai vị tướng cùng Araumi thì có lượng Chakra lớn nhất, rất dễ chú ý. Ngay khi Thang tướng tắt thở, ba ngọn lửa to lớn chợt mất một. X biết có chuyện liền bảo Shu chạy qua.
"Ngươi cứ tự nhiên." Thủy tướng chỉnh lại vạt áo của mình, khuôn mặt nghiêm túc trở lại.
"Hắn chạy hơi xa. Dùng rồng vậy." Shu rút kiếm, chém ra một đường vòng cung. "Băng Độn - Thiên Thủy Băng Long."
Một con rồng băng xuất hiện, đầu nó to lớn gần ba mét, cặp mắt đỏ rực dữ tợn. Thân rồng dài, sáng bóng như mặt gương, phả ra từng hơi lạnh của băng. Con rồng lao thẳng về hướng Araumi, mồm há to đen thui như vực núi sâu thẳm. Araumi cố gắng lội nhưng tốc độ sao bằng băng long.
Trước khi c·hết, hắn chỉ kịp thời quay đầu lại và thấy hàm răng nhọn hoắc của Băng Long.
Shu tra kiếm vào bao. Băng Long hóa thành nước. Để lại những mảnh thịt đỏ thẫm của Araumi trôi nổi trên mặt biển. Thủy tướng không nhìn thấy số phận t·ên c·ướp biển, nhưng ông có thể thấy con rồng. Khi nó xuất hiện, biểu cảm mới bình tĩnh của ông chợt biến, cái hàm rớt xuống không đóng lại.
Thủy tướng cùng Thang tướng và Araumi triệu hồi quái thú giống vậy cần phải kết tới mấy chục cái ấn. Anh thì một nhát kiếm. Hình thể còn thua Băng Long của Shu. Ông cảm thấy nghi ngờ cuộc sống. Luyện tập nhẫn thuật vài chục năm còn không bằng một thằng nhóc chưa được hai mươi tuổi.
Thủy tướng thở dài. "Ta già rồi."
"Ngài còn sung mãn lắm. Không già đâu."
"Ha ha..."
Với c·ái c·hết của Araumi, cuộc t·ranh c·hấp ở đảo Doto kết thúc. Thủy Quốc vì tướng lĩnh còn sống nên giành được nhiều lợi ích hơn. Thang Quốc dù có bất mãn nhưng cũng không tranh luận thêm, nếu lại nổ chiến thì lợi không bằng hại. Người dân làng chài thì đều bị chuyển đi hết, phân tán ra các đảo trung tâm sinh sống. Doto thì sẽ có đội ngũ chuyên khai thác tới.
Thủy tướng, đến lúc chia tay thì Shu mới biết tên ông ta, trong quân chỉ xưng chức không xưng danh, có tên họ là Senka Mutsuki. Với thành công của chiến dịch lần này, Mutsuki được thưởng rất nhiều tiền bạc, bảo vật không đếm hết, còn có cả một vùng đất không nhỏ. Chúa Thủy rất vui lòng, ngoài vật chất còn phong Mutsuki là "Kim Hỏa Thần Tướng".
Phản ứng của Chúa Thủy không có gì lạ, Thủy Quốc đang gặp vấn đề kinh tế nhiều năm nay. Với số lượng vàng đến từ Doto, rắc rối này hoàn toàn giải quyết, ổn định lại rất nhiều khía cạnh xã hội. Vì lý do đó, phần thưởng phong phú của Mutsuki là dĩ nhiên.
Shu lập qua nhiều công lao. Bảo vệ quân lương, phá giải âm mưu, cuối cùng còn tự tay g·iết c·hết tướng c·ướp. Chúa Thủy muốn thưởng nhưng không biết Shu muốn gì nên phái sứ giả tới giao thiệp. Shu xin ba điều.
Một, Kohaku vì đi theo Bạt Nhẫn Momochi Zabuza nên có tội đồng lõa. Anh muốn bảo đảm tự do và tính mạng cho nó.
Hai, đất và nhà riêng dành cho Shu và Inori.
Ba, nhẫn thuật cấp cao. Ngoài mặt thì bảo là bản thân muốn học. Thật ra là muốn kiếm thông tin cho X.
Khi nghe điều đầu tiên, sứ giả lộ ra một biểu cảm rất kì lạ. Hắn nói điều đầu tiên không cần thiết nhưng không thể nói ra vì sao, bảo Shu đi gặp Thủy Ảnh. Điều thứ hai và thứ ba thì hắn đồng ý, khi tới Vụ Ẩn, Shu sẽ có đặc quyền xem nhẫn thuật cấp cao cùng với một ngôi nhà sang trọng thuộc về anh.
Shu có chút hiếu kỳ sứ giả giấu giếm cái gì nhưng không thể gặn hỏi nên bỏ qua. Anh suy nghĩ một lúc thì thay việc đầu tiên thành mang hai ông bà già kì lạ đi theo tới Vụ Ẩn.