Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 39: Thần viện
Ở hiện thực, mọi người thấy Shada giơ Thiên Niên Đĩnh lên thì thấy anh nhắm mắt lại, không còn cử động. Shu không hiểu chuyện gì hết.
X bỗng nói. "Một phân hồn vừa tiến vào cơ thể của ngươi, Shu. Chắc là vị ở trước mặt chúng ta."
"Hả?!" Shu thốt lên. Anh đã có nhiều linh hồn sinh sống trong cơ thể, hoàn toàn không có gì mới mẻ. Nhưng đang yên đang lành, tại sao Shada lại chui vào.
"Không cần bất ngờ, Shu. Sức mạnh của Thiên Niên Đĩnh có thể giúp Shada nhìn thấy bản chất Linh Vật. Từ đó Pharaoh sẽ xác định được con người của ngươi." Mahad lên tiếng.
"Cuối cùng, ta vẫn phải trở thành đế vương sao?" Shu lẩm bẩm.
Shu vội vàng nói: "Các ngươi không cần lo lắng. Linh Vật của ta là vua nhưng ta không phải vua. Ta chỉ là một lữ khách muốn trở về thế giới của mình."
"Được, ta đồng ý."
Shu sửng sốt, đôi mắt quan sát Pharaoh. Lời nói vừa rồi không phải là giữa hai con người bình thường, mà là của vua nói với vua.
Rất nhanh Shu đến khu không gian. Anh cùng Mana ở đây tốn gần hai tiếng đồng hồ nhưng không kiếm được vật gì hữu dụng. Cả hai cùng đến hỏi thủ thư thì được ông chỉ cho đến một khu vực khác, ghi lại lịch sử lâu đời của Misr. Ở khu lịch sử, chỉ sau nửa tiếng thì bọn họ đã tìm được điều mình muốn.
"Cha ta đã từng nói, kẻ sở hữu sức mạnh của đế vương, phải gánh lấy trọng trách của đế vương. Ta, phải trở thành Pharaoh, để có thể lãnh đạo đất nước Misr này về huy hoàng, đảm bảo dân chúng an ổn, bờ cõi không bị xâm lăng. Ngươi, dù muốn hay không, có vận mệnh của một đế vương. Sẽ có một ngày, con dân của ngươi cần ngươi, đất nước của ngươi gặp nguy nan. Ngươi sẽ phải lựa chọn. Đứng ra và bảo vệ tất cả. Hay rời đi và chỉ giúp người bên cạnh."
"Vâng, Pharaoh! Tinh Linh kia là một đế vương. Đế vương của các kỵ sĩ thần thánh. Điều này nói rõ Tinh Linh này có khả năng lãnh đạo các Tinh Linh khác, từ đó giúp chúng trưởng thành. Người bạn này không chỉ mạnh mẽ, hắn! Còn là một vị vua!"
Atem mỉm cười. "Đó là thiện ý của ta cho cuộc trao đổi này. Như hai đức vua với nhau. Ta muốn ngươi cứu Mahad."
"Ma pháp... Thứ Nguyên Quy Hoàn." Shu lẩm bẩm.
Mahad cùng Shada vâng lệnh lui ra. Isis không muốn nhưng không dám làm trái lệnh, đành phải rời đi. Siamun hơi lo trong lòng nhưng ông hiểu rõ Atem. Nếu nói người có thể tổn thương đến Atem, Ai Cập còn chưa có.
"Nhưng chuyện đó có liên hệ gì tới ngươi?" Shu nhíu mày. Vị vua này không thể chỉ tốt bụng nhắc nhở anh đơn giản như vậy.
Mahad lắc đầu nói: "Ngươi thông cảm cho bọn họ. Pharaoh đã là vua của chúng ta. Hai vua gặp nhau không bao giờ tốt, thông thường một trong cả hai phải c·h·ế·t."
Shu đọc đến đoạn cuối của quyển sách. Nó giải thích rằng ma pháp Ai Cập là một trong những sức mạnh có thể khiến người xuyên thấu. Điều này giải thích vì sao Mahad có thể triệu hồi anh tới đây. Nó còn nói đến một ma pháp mà Pharaoh đời trước đã sáng tạo, nếu như có người muốn tiến vào đường hầm thế giới, phải học môn này.
Lối vào thần viện được giấu sau bức tượng của thần Thoth, một cầu thang tối tăm dẫn sâu xuống lòng đất. Khi Shu trông thấy lối đi này, trong lòng lập tức kì quái. Nơi cất giữ kiến thức, bí mật thì bí mật thật, nhưng giấu ở dưới đất thế này, ánh sáng không có mà đọc sách, như vậy pháp sư bị cận thị hết làm sao.
"Tất nhiên, Người Được Chọn của ta."
Atem bỏ đi lớp mặt nạ uy nghiêm của Pharaoh, khuôn mặt trở nên lo lắng, đôi mắt buồn bã nhìn lên tia nắng chiếu vào từ cửa sổ. "Là vua, nhưng cũng là bạn. Ta không muốn thấy Mahad phải c·h·ế·t. Ta cũng không khác gì ngươi."
"Chưa gặp. Nhưng Mahad sẽ gặp. Vận mệnh của đại pháp sư Mahad, còn rất ngắn ngủi. Ta mặc dù biết nhưng không thể thay đổi. Nhưng Thiên Niên Tháp chỉ ra, ngươi có thể thay đổi vận mệnh của Mahad."
"Ngươi không cần giữ bí mật." Atem ra lệnh.
Shu hít sâu, lắng nghe kỹ lưỡng lời nói của Atem. Anh ngồi thẳng người lên, khí chất thay đổi, không còn là Shu thân thiện và phóng khoáng, thay vào đó là vị đế vương bất đắc dĩ, trên mặt mang biểu cảm lạnh lùng.
Sau sự kiện này, Pharaoh hiểu được mối nguy xuất phát từ bên ngoài không thời gian. Thế là Misr, Atlantis, Olympus cùng nhiều thế lực đứng đầu trên thế giới, hợp tác với nhau và dựng nên một tấm lưới bảo vệ lấy thế giới này. Tồn tại bên ngoài không thể vào và người bên trong không thể đi ra.
Mana chờ sẵn ở lối vào, mặt rạng rỡ, vẫy tay chào. "Shu!"
"Cũng không hẳn. Theo ta thấy, ý của Pharaoh là trong một tương lai sắp tới, sẽ có một mối nguy phủ xuống, ngươi lúc ấy không đủ mạnh mẽ nên phải làm ra lựa chọn." X nói. "Nhưng một người mạnh không cần lựa chọn. Chỉ cần đ·ạ·n ngươi đủ to, kiếm ngươi đủ dài, có thể phá hủy hết thảy chướng ngại."
"Em có nghe sư phụ bảo anh sẽ đến thần viện nên xung phong qua đây hướng dẫn."
"Thiên Niên Tháp..." Atem chạm vào mặt dây chuyền kì lạ trước ngực. "Nó nắm giữ vận mệnh. Nhờ vào nó, ta biết ngươi sẽ phải lựa chọn. Nếu ngươi không trở thành đế vương, một hiện thực tàn khốc sẽ phủ xuống."
"Tại sao nhìn ta như thế? Linh Vật của ta là Tinh Linh, chứng tỏ bản thân ta không mang ý xấu." Shu nói.
Shu chớp mắt, trong lòng từ lời nói của X mà ngộ ra gì đó.
"Có! Khu ma pháp không gian ở bên này." Mana nhanh nhảu chạy sang một bên. Shu lắc đầu đi theo. Con bé tưng tửng như thế này, bảo sao Mahad không lo lắng.
Shu ngồi trước cửa sổ, cảm nhận làn gió đêm thổi lên mặt. Ai Cập, ban ngày nóng như lửa thiêu, ban đêm thì lạnh đến cóng da. Khí hậu khắc nghiệt như thế này mà người dân ở đây có thể sinh tồn và phát triển ra một đất nước đồ sộ. Những tòa kim tự tháp to lớn, tồn tại kéo dài cho đến hiện đại, trở thành di sản văn hóa của thế giới. Nếu không có Pharaoh, bọn họ thật sự rất khó đạt được thành tựu này.
Sức mạnh của Exodia vượt xa Tam Huyễn Thần, cơ thể bất tử bất diệt, hầu như không thể phá hủy. Ai Cập suýt bị vị Hư Không Thần này hủy diệt. Nhưng Pharaoh đời ấy cùng các pháp sư bỗng nghĩ ra một biện pháp. G·i·ế·t không được Exodia thì bắt giam lại. Bọn họ dùng một lượng lớn Hồn Lực, khống chế Hư Không Thần và chia cơ thể của ngài thành năm mảnh, sau đó đem phong ấn. Từ đó, mối nguy của Ai Cập được giải tỏa. Exodia cũng trở thành một Linh Vật có thể khống chế, hiện nằm trong thần điện Wedju.
Atem đặt tay lên vai Isi và Siamun, nhẹ nhàng đẩy họ sang bên. "Các ngươi bình tĩnh một chút. Shu đến từ thế giới khác, sẽ không xảy ra xung đột với chúng ta."
"Anh bắt nạt em. Em đã có lòng tốt tới giúp vậy mà." Mana chu môi nhỏ nói.
Ở Ai Cập, Tam Huyễn Thần là tồn tại mạnh mẽ nhất, bọn họ là thần linh tối cao. Ngoài ba vị thần còn có những vị thần khác, phân tán trên các nơi trên thế giới. Còn có cả thần thánh đến từ bên ngoài thế giới. Trong lịch sử lâu đời của Misr, có một vị thần của thế giới khác đã tiến hành một cuộc xâm lăng nhưng thất bại. Vị thần này có tên gọi là Exodia, Hư Không Thần.
Shu gãi đầu. Anh đã hiểu ra bọn họ muốn làm gì. Tinh Linh là người tâm tư thuần khiết, chắc chắn sẽ không gây hại cho bọn họ. Ma Linh thì của người cay độc và tàn ác, không thể tin tưởng được. Shu cho rằng bản thân là một người tốt, chưa làm chuyện gì trái với lương tâm bao giờ. Song anh cũng không kiềm được sự thấp thỏm trong lòng.
Thần viện nằm ở dưới đất, có kết cấu là một khối kim tự tháp ngược, càng đi sâu xuống dưới lượng sách sẽ càng ít nhưng mức độ quan trọng tăng cao. Sáng sớm hôm sau, tể tướng Siamun cầm một cây đuốc trên tay, dẫn Shu tới tận nơi. Bên trên thần viện là điện thờ của Thoth, thần tri thức. Trong hoàng cung có rất nhiều ngôi đền như thế này, nếu không biết bí mật trong đó, sẽ chẳng có ai nghi ngờ bên dưới điện thờ Thoth có một thần viện.
"Trở thành đế vương, có nghĩa là đi vào lối mòn. Gánh lấy vận mệnh ban đầu." Shu nói.
"Ồ! Sao em lại ở đây?"
"Không. Trở thành vua không phải hi sinh người thân của ngươi. Trở thành vua là trở thành biểu tượng, tín ngưỡng để bọn họ có thể trông cậy vào. Trọng trách của ngươi không phải là gánh vác tất cả, mà là trao cho thần dân của ngươi niềm tin chiến đấu. Ngươi có thể bảo vệ tất cả, với tư cách là một đế vương."
"Linh Vật của người bạn này là một Tinh Linh. Nó rất mạnh mẽ, phải thuộc về cấp Linh Vật hàng đầu trong thần điện. Không chỉ thế..." Shada nhìn Atem, không biết có nên nói hết ra không.
Tất cả mọi người sững sờ. Isis cùng Siamun ngay lập tức tiến về phía trước Atem và che chở lấy anh ta. Không khí trong phòng trở nên rất căng thẳng.
Shu bật cười. "Được rồi. Anh đang cần tìm thông tin liên quan đến tấm màn thế giới. Em biết ở đâu không?"
Tối hôm đó, Shu trở về căn phòng ngủ cho khách. Anh đã được Shada chữa trị toàn bộ nên không có nhiều lý do ở lại y điện. Pharaoh đã ra lệnh đặc cách Shu tiến nhập vào thần viện, bất kì lúc nào đều có thể tra khảo thông tin ở trong. Song anh lại không có tâm trạng đó.
"Đúng vậy. Chỉ cần đủ mạnh, tất cả vấn đề đều sẽ tan biến. X, tương lai ta sẽ cần ngươi giúp đỡ nhiều hơn."
Một lát trôi qua, Shada lần nữa mở mắt ra. Anh thả ra một hơi thở dài. Biểu cảm này khiến Shu đầy lo lắng.
Atem ngồi xuống giường, ngay bên cạnh Shu. Anh cầm lấy Thiên Niên Tháp trong tay, con mắt bên trên kim tự tháp rực sáng. Giữa trán của Atem hiện ra biểu tượng một con mắt màu vàng.
"Kết quả thế nào, Shada?" Atem nói.
"Thế giới khác?!" Shada và Isis thốt lên. Cho tới hiện nay, thông tin Shu bị Mahad triệu hồi tới chỉ có Mahad, Mana, Atem cùng vị tể tướng ít nói kia biết.
"Em rảnh thật. Không phải Mahad bảo em cần luyện pháp thuật nhiều hơn sao?" Shu nhẹ nhàng chẻ tay lên đầu Mana, đòn đánh nhẹ hều nhưng Mana giả bộ như đau đớn lắm.
"Ta đã từng lựa chọn trở thành vua." Shu nói như thì thầm, giọng điệu có chút run rẩy. "Ta cứu được Nhật Bản nhưng cái giá phải trả là những người ta yêu thương c·h·ế·t đi. Nếu trở thành vua nghĩa là hi sinh bọn họ, ta thà không làm."
Dứt lời, Thiên Niên Tháp an ổn lại, không còn phát sáng nữa, con mắt thứ ba của Atem cũng biến mất.
"Pharaoh, tại sao nói với ta những lời này?"
Shu nhận lấy cây đuốc từ Siamun và tự mình đi xuống phía dưới. Bên dưới thần viện không chỉ có một mình anh. Rất nhiều pháp sư thực tập cũng đang tìm kiếm thông tin mình cần. Hành lang thần viện làm từ gạch đá, tạo nên từng ô chữ nhật lớn trên tường. Hai bên gắn đuốc đầy đủ nên cũng không tối tăm lắm.
"Ngươi không muốn?" X nói.
Atem hình như không hề ngạc nhiên trước bản chất Linh Vật của Shu, biểu cảm bình tĩnh không hề thay đổi xuyên suốt sự kiện. "Các ngươi lui ra trước. Ta có lời muốn nói riêng với Shu."
"Cứu Mahad? Anh ta đã gặp vấn đề gì?"