Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 75: Đội Zenkichi

Chương 75: Đội Zenkichi


Zabuza đưa giấy thông hành cho nhẫn giả của Diệp Ẩn, bọn họ kĩ lưỡng kiểm tra từ đầu tới đuôi. Sau khi không phát hiện được điểm kì lạ, nhẫn giả Diệp Ẩn gật đầu và lui sang bên, mở rộng cổng vào.

Tường thành của Diệp Ẩn rất cao, phải đạt đến mấy chục mét, lối ra chính là hai cánh cổng lớn màu xanh lá cây, bên trên viết lên chữ "Ẩn" to lớn. Zabuza dẫn đầu tiến vào bên trong, phía sau là Shu, Haku cùng Inori.

Zabuza cùng Shu biểu hiện rất lạnh nhạt, không có hứng thú gì cả. Hai cô con gái thì như dân quê mới lên núi, mắt sáng rỡ mà ngước nhìn khắp nơi. So với Vụ Ẩn lạnh lẽo đầy sương mù, nơi này lộ ra sức sống mạnh mẽ hơn rất nhiêu. Khắp mọi nơi đều có cây cối um tùm.

"Ta sẽ đến chỗ của Hỏa Ảnh. Các ngươi cứ dạo chơi xung quanh. Nhớ đừng gây ra rắc rối." Zabuza nói.

"Được rồi, Zenkichi. Chúng ta không phải là những đứa thích tìm phiền toái." Shu nói.

Zabuza kết ấn, hắn biến mất tại chỗ. Để lại ba người tự do dạo chơi xung quanh Diệp Ẩn. So với Vụ Ẩn, Diệp Ẩn không những có diện tích rộng hơn, cơ sở vật chất cũng phát triển rất nhiều. Vô số cửa hàng, quán ăn nằm ở mọi ngõ ngách. Vụ Ẩn giống như một doanh trại quân sự. Diệp Ẩn thì thật sự giống một thôn xóm thân thiện. Bọn họ cứ dạo loanh quanh xem có chỗ nào hay ho, không đi quá xa để lát nữa Zabuza có thể tìm thấy.

Một mùi thơm dẫn dắt cả ba đến một quán ăn nhỏ, cửa hiệu có ghi "Ramen Ichiraku".

Shu tấm tắc nói: "Nơi này cũng có mì ramen. Đã lâu lắm rồi anh không được thưởng thức nó. Hai bọn em muốn ăn không?"

"Tất nhiên rồi." Haku nói.

Inori thì lặng lẽ gật đầu.

Bọn họ bước vào bên trong và gọi ba bát. Chủ quán là một ông chú tầm bốn mươi mấy tuổi, rất thân thiện và vui vẻ. Ông ta thấy ba chiếc băng Vụ Ẩn trên đầu ba người thì có chút bất ngờ, song không có phản ứng thái quá nào. Nhẫn giả lạ lẫm tiến vào Diệp Ẩn không phải là chuyện hiếm. Bọn họ xuất hiện giữa ban ngày ban mặt thế này hẳn không có âm mưu xấu xa nào.

Ba bát mì ramen nóng hổi rất nhanh được đặt lên bàn, khói phả nghi ngút bên trên mặt nước óng ánh khiến cho bát mì càng thêm hấp dẫn. Bọn họ ngay lập tức thưởng thức nó.

Shu hà ra một hơi dài vì sự nóng bỏng của cọng mì. Anh nói: "Thật ngon! Ông chủ có tay nghề thật khéo!"

"Cảm ơn nhóc đã khen. Ta mở cửa tiệm này đã mấy chục năm rồi. Không biết bên ngoài thế nào. Nhưng ở Diệp Ẩn, không có quán mì nào ngon hơn chỗ ta." Ông chủ Teuchi vừa cầm khăn lau bát, vừa nói. "Đúng rồi, mấy nhóc không phải là nhẫn giả của làng này. Nếu không phiền, có thể nói đến đây vì lý do gì?"

Haku vừa nhai vừa nói: "Cuộc thi trung nhẫn đó! Ông chủ không biết hả?"

"Kohaku, đừng có vừa ăn vừa nói chuyện. Nghẹn bây giờ." Shu lên tiếng nhắc nhở.

Haku rụt cổ, thè lưỡi, dáng vẻ dễ thương yêu kiều.

Teuchi cười ha hả và nói: "Có nghe nói. Chỉ là ta không biết hiện tại đã đến thời gian đó. Các cô cậu đến từ làng nào?"

"Vụ Ẩn." Inori nhẹ nhàng nói, giọng như thì thầm.

Teuchi ngước đầu, mắt nhìn lên trần nhà, óc cố gắng nhớ lại thông tin về ngôi làng nhẫn giả này.

"Vụ Ẩn hình như thuộc về Thủy Quốc phải không? Hồi trẻ ta từng du lịch qua Thủy Quốc, tàu thuyền không hề thích hợp với ta. Mỗi lần đi thuyền đều n·ôn m·ửa."

"Ông chủ đi nhiều là quen thôi. Ban đầu ta đi thuyền cũng dễ say sóng lắm. Chừng bốn mươi, năm mươi chuyến là hết." Shu nói.

"Ta chừng này tuổi rồi, còn đi đâu ra biển. Bây giờ còn phải quan tâm đến cửa tiệm này nữa."

Trong lúc bọn họ nói chuyện, một người từ bên ngoài đi vào. Naruto vừa mới nhận giấy dự thi từ Yamato xong. May mắn là Yukiko là một hạ nhẫn có kinh nghiệm, số nhiệm vụ hoàn thành vừa đủ cho đội của bọn họ tham gia cuộc thi. Nếu không thì hắn đã phải chờ thêm một năm nữa.

Teuchi lớn tiếng nói: "Ồ, Naruto đấy à! Vẫn như cũ chứ?"

Cả ba người giật mình quay đầu qua, bên kia chính là thằng tóc vàng ngày hôm đó, kẻ đã từng g·iết qua Haku. Naruto thì trợn to mắt, hắn không nhận ra Shu và Inori, nhưng biết Haku. Sau khi hóa thành con gái, Haku có dáng vẻ yểu điệu hơn, thân hình lồi lõm, khuôn mặt có vài điểm khác biệt khiến cho nhan sắc hút hồn. Song dù có chút khác lạ, Naruto sẽ không nhận lầm người.

Naruto ngay lập tức rút dao, lao tới. Inori vùng dậy xoay người đá một cú. Lực lượng khổng lồ đạp bay Naruto bay ra bên ngoài quán.

Teuchi hốt hoảng la lên: "Các cô cậu bình tĩnh lại!"

Cả ba lao ra bên ngoài, đứng song song nhau. Naruto nhanh chóng bật dậy, tư thế sẵn sàng chiến đấu.

"Ngươi là thằng nhóc ngày hôm đó! Tại sao ngươi còn sống? Tên Izanagi hiện đang ở đâu?!" Đôi mắt Naruto sắc bén như một con sói, giọng nói giận dữ.

Haku nhíu mày, không biết nên trả lời như thế nào. Kẻ thù cũ gặp nhau khó mà yên bình, hai bên còn từng chém g·iết sống còn. Phiền toái này có thể sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ hiện tại.

Shu bước về phía trước, hùng hồn chém gió: "Diệp Ẩn mời chúng ta đến đây dự thi. Thái độ của ngươi là thế nào? Muốn gây chiến sao?"

Naruto vì lời nói của Shu mà bình tĩnh lại một chút. Đôi mắt quan sát ba chiếc băng đeo trán, trong lòng rất nhanh đoán ra bọn họ là từ làng khác tới dự thi.

"Hắn là kẻ đi theo Bạt Nhẫn Zabuza." Naruto chỉ tay về phía Haku. "Là kẻ địch của Vụ Ẩn các ngươi. Còn từng g·iết hại một nhẫn giả của làng ta."

Shu bật cười và nói: "Người bạn này, hình như cậu đã nhầm đâu đó. Kohaku trước tới nay chưa từng rời khỏi Thủy Quốc, tại sao lại có thể g·iết nhẫn giả Diệp Ẩn, thậm chí đi theo Zabuza gì đó."

Naruto nhíu mày, quan sát kĩ càng Haku. Hắn có thể nhận ra điểm khác biệt rất lớn giữa Haku hiện tại và ngày trước. Đặc biệt là vùng ngực nhô cao. Song nhiêu đó không thể thuyết phục hắn được, nhẫn giả đâu có thiếu chiêu trò cải trang.

"Không cần bịa đặt thêm. Ta sẽ..." Naruto siết chặt con dao, chuẩn bị tham chiến.

"Này, chưa tới cuộc thi mà các người đã đánh nhau rồi sao? Ta có thể tham gia không?" Một giọng nói lạ lẫm chen ngang.

Một thằng nhóc cỡ mười mấy tuổi, mặc một bộ trang phục đen thui từ đầu tới chân, đầu đội một chiếc mũ trùm có hai đôi tai nhọn hoắc, hình dạng giống như một con mèo. Sau lưng của nó đeo một vật thể bị băng trắng bọc kín, có hình dạng như người, để lộ một nhúm tóc đen phía trên.

Bên cạnh thằng nhóc là một con bé mặc váy màu tím nhạt, mái tóc màu cát cột thành hai đuôi ngựa thả sau đầu. Trên cổ nó đeo chiếc băng trán mang dấu ấn của Sa Ẩn. Sau lưng là một thanh kim loại dài có màu đen, không rõ có tác dụng gì.

"Diệp Ẩn và Huyết Vụ... Chậc chậc, trông có vẻ rất mạnh đấy. Nếu ta g·iết các ngươi thì có được thăng làm trung nhẫn ngay lập tức không nhỉ?" Kankuro, gã mang mũ mèo mỉm cười, dáng vẻ rất ngông nghênh.

"Ta không liên quan tới việc này." Temari, Thiếu nữ mặc váy lui ra phía sau, không có ý định tham gia.

"Tên điên! Cút ra khỏi đây trước khi ta thêm ngươi vào danh sách tất c·hết." Naruto híp mắt, đầy h·ăm d·ọa nói với Kankuro.

"Ta sợ quá!" Kankuro giả bộ run rẩy, sau đó phá lên cười. "Một thằng hạ nhẫn Diệp Ẩn mà thôi. Sinh sống ở vùng đất yên bình này thì có khả năng gì."

Kankuro ngoắc ngón tay và nói: "Tới đây, thằng nhóc!"

"Tất cả lui ra!" Một gióng nói lạ lẫm vang lên. Ba bóng người xuất hiện giữa ba phe.

Một người phụ nữ mặc váy trắng có từng đường kẻ đen chạy dọc, một bên tay áo không có, bên còn lại mang một sắc đỏ. Mái tóc màu đen bồng bềnh dài tới vai, cặp mắt đỏ tươi rất giống với Tả Luân Nhãn. Cô ta là một thượng nhẫn của Diệp Ẩn, Yuhi Kurenai.

Người thứ hai rất cao lớn, da vàng, mái tóc đen dựng đứng cùng bộ râu quai nón bao lấy cằm. Gã mặc một bộ trang phục thượng nhẫn thường thấy, tương tự với Yamato và Kakashi. Trong miệng có một điếu thuốc trắng đang chậm rãi phả khói. Gã là một thượng nhẫn của Diệp Ẩn, Sarutobi Asuma.

Người cuối cùng thì chính là Yamato, đội trưởng của đội bảy.

"Tất cả những nhẫn giả làng khác đến đây dự thi không được gây ra mâu thuẫn." Asuma nhẹ nhàng nói, không có chút ý răn đe nào mà thư thái như đang trò chuyện với bạn. "Nếu không sẽ b·ị đ·ánh trượt ngay lập tức."

Shu, Haku và Inori thu hồi tư thế chiến đấu, đứng thẳng người dậy.

"Hắn đột nhiên t·ấn c·ông chúng ta." Shu chỉ về phía Naruto.

Yamato liếc mắt về phía hắn, chờ đợi một câu trả lời.

"Đội trưởng, thằng nhóc đó chính là Haku, kẻ đã g·iết Sasuke." Naruto chỉ tay về phía Haku.

Yamato quan sát Haku, có chút tò mò về thiếu nữ này. Không chỉ vẻ đẹp xuất chúng Yamato chưa bao giờ thấy qua, mà phong thái cũng rất mạnh mẽ, chắc chắn là một nhẫn giả cừ khôi.

Bóng hình của Zabuza bỗng dưng xuất hiện, đứng ở phía trước của nhóm Shu.

"Ta vừa mới đi gặp Hỏa Ảnh, vậy mà mấy đứa lại gây chuyện. Đã xảy ra chuyện gì?" Zabuza giả vờ nói. Không cần giải thích hắn cũng hiểu chuyện đã xảy ra. Song Zabuza vẫn phải diễn kịch, dù sao hiện tại hắn là Goto Zenkichi.

Haku lo lắng lắc đầu, nói: "Không phải chúng ta, đội trưởng. Hạ nhẫn Diệp Ẩn bỗng t·ấn c·ông chúng ta."

"Naruto nói rằng hạ nhẫn của đội anh có liên can đến vụ án g·iết c·hết thượng nhẫn của làng ta." Yamato nói.

Zabuza đưa tay lên và nói: "Ta đã lường trước chuyện này xảy ra. Kohaku là chị em song sinh với một nhẫn giả tự do, gọi là Haku. Haku chính là kẻ đã tham gia vụ án ở Sóng Quốc, không liên quan đến nó."

"Ngụy biện! Một lời giải thích vô lý như thế mà cũng sử dụng được." Naruto nói.

"Được rồi. Ta có cách chứng minh. Haku là một đứa con trai, đúng chứ?"

Naruto nghi ngờ gật đầu, ngày hôm đó hắn xuyên thủng bụng của Haku, cảm nhận rất rõ cơ thể của em, ngực trên trơn láng không có chút gì.

"Yuhi, ta nhờ cô hỗ trợ một chút. Xác nhận dùm ta xem Kohaku là giới tính gì?" Yamato nói với Kurenai. Bọn họ đã gặp nhau ở văn phòng Hỏa Ảnh không lâu trước đó.

"Được thôi."

Kurenai và Haku lủi vào trong quán ăn, mượn nhờ một căn phòng kín đáo của ông chủ. Sau khi cả hai đi ra. Khuôn mặt Haku đỏ như trái cà, đầu cúi thấp. Em bị Kurenai lột sạch mà kiểm tra, nghĩ lại vẫn còn chút xấu hổ.

"Là con gái. Không có dùng thuật cải trang hay nhẫn thuật, ảo thuật nào." Kurenai lên tiếng.

"Không thể nào..." Naruto sững sờ.

Zabuza đi tới, ánh mắt tràn đầy sự cảm thông. Hắn đặt tay lên vai của Naruto và nói: "Zabuza là kẻ đã gây ra nhiều tội ác. Vụ Ẩn rất cảm kích vì đội của cậu đã tiêu diệt hắn. Ta hiểu rõ tâm trạng của cậu bây giờ. Nhưng Haku đ·ã c·hết rồi, người đứng trước mặt cậu là Kohaku.

Ta nghĩ bản thân cậu chắc cũng nhận ra, sự khác biệt giữa hai người."

Naruto hít sâu một hơi, hắn thật sự đã quá nóng vội. Đáng lẽ ra nên thông báo cho cấp trên xử lý, một tên hạ nhẫn còn không đủ khả năng quyết định chuyện lớn giữa hai làng. Kurenai đã xác nhận Haku không dùng thuật ngụy trang, Naruto rất nhanh tin tưởng con bé không phải người ngày hôm đó. Dù sao, chính tay Naruto đã g·iết Haku, Kohaku cũng có rất nhiều điểm hoàn toàn khác biệt.

"Xin lỗi!" Naruto đến trước ba người và cúi đầu. Hành động đầy đủ lễ nghi. "Ta nhầm tưởng các ngươi là kẻ địch cũ."

Chương 75: Đội Zenkichi