Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 76: Inori vs Lee
Mâu thuẫn nhỏ rất nhanh được giải quyết, nhẫn giả từ ba làng tách ra. Naruto cùng Yamato rời đi. Nhóm của Shu thì theo Zabuza. Hai thượng nhẫn Diệp Ẩn biến mất tại chỗ. Chỉ còn hai nhẫn giả Sa Ẩn còn ở.
Một lốc xoáy cát hình thành phía sau hai người, thân hình của một thằng nhóc tóc đỏ hiện ra. Trên trán của nó có xăm một chữ "Ái" sau lưng đeo một bình hồ lô to lớn. Nó không hề có lông mày, quầng mắt đen thui như cả năm không ngủ.
"Ngươi lại gây phiền phức, Kankuro." Gaara, thằng nhóc tóc đỏ lên tiếng.
Kankuro giật bắn mình, cả người quay lại. Nỏ lộ ra nét sợ sệt trên mặt và nói: "Ta chỉ muốn thăm dò bọn chúng."
"Đây là Diệp Ẩn, không phải Sa Ẩn." Gaara nói rất chậm và nhẹ. Âm điệu không có gì đe dọa nhưng vào tai Kankuro lại rất nguy hiểm. "Đừng làm ra chuyện ngu xuẩn lần thứ hai."
Gaara nhìn theo hướng của Shu rời đi, đôi mắt híp lại. "Bọn Vụ Ẩn không yếu."
Kankuro và Temari nhìn nhau, cả hai đều rất kinh ngạc. Một kẻ như Gaara mà nói như vậy, Vụ Ẩn chắc chắn rất nguy hiểm.
Ngày hôm sau, hạ nhẫn từ khắp mọi nơi tụ tập ở trường nhẫn giả của Diệp Ẩn. Trong lòng ai cũng vừa háo hức vừa hồi hộp. Rất nhiều thiếu niên, thiếu nữ làm nóng người ngay trước sân, sẵn sàng để chiến đấu.
Zabuza dẫn cả ba đến nơi thì rời đi. Sau đó là nhiệm vụ thật sự của hắn, thám thính tình hình của Diệp Ẩn. Đây là nhiệm vụ hắn tự đặt cho bản thân, không liên quan tới Mei hay Thủy Quốc. Lý do là vì an toàn, chiến cuộc sắp nổ ra, mù lòa thông tin chẳng khác nào tự sát. Còn về phía Haku, có Shu ở đấy, Zabuza chẳng lo lấy một chút. Hắn lo lắng cho bản thân mình hơn, lỡ như bị phát hiện thì đi tong.
Zabuza sử dụng Thủy Phân Thân. Phân thân lại dùng Biến Thân Thuật mà hóa thành một con chim do thám. Vì hạn chế của nhẫn thuật, con chim không thể bay quá xa, lượn lờ trên đầu của Zabuza. Cả hai cùng tiềm nhập sâu vào lòng Diệp Ẩn.
Trong trường nhẫn giả, hai tên nhẫn giả đứng trước cửa phòng 301, ngăn cách không cho ai tiến vào.
Một thằng nhóc với mái tóc đen bóng, kiểu dáng như cái bát, đôi chân mày rậm rạp. Thân mặc một bộ áo liền quần màu xanh lá cây, vớ cam dài gần đến gối, hai tay bọc lấy băng trắng. Cậu ta là Rock Lee, một trong những hạ nhẫn của Diệp Ẩn.
Lee tiến lên trước và muốn đi vào phòng, song hai tên nhẫn giả ngay lập tức ra đòn, đấm thẳng vào mặt nó, đẩy lùi Lee về phía sau.
"Trình độ này còn chưa đủ để tham gia kì thi này đâu. Các ngươi nên cút đi." Một trong hai tên nhẫn giả nói.
Lee ngã ngồi lên đất, tay lau đi vết máu trên môi và đứng thẳng dậy như không có chuyện gì. Đồng đội của cậu, Tenten bước lên phía trước.
Tenten có một mái tóc đen, nhồi thành hai búi tròn ở hai bên đầu. Nó mặc một chiếc áo sườn xám màu hồng, hai bên không có tay áo, bên dưới là một chiếc quần xanh đen.
"Cho chúng tôi qua đi." Tenten lo lắng nói.
Nhẫn giả đối diện không hề nhân từ, đưa tay quạt một cái, tát thẳng vào khuôn mặt của Tenten.
Nhóm của Shu lúc này mới tới nơi này. Anh khẽ liếc nhìn cánh cửa. Tả Luân Nhãn có khả năng nhìn thấu được ảo thuật, từ đó mà xác định thật giả. Nhưng Shu không có bật nó lên. Thay vào đó, anh bất kì lúc nào cũng đang mở Radar Scope.
Có mắt thật rồi thì quan sát đồ vật chi tiết hơn, màu sắc tươi sáng và sống động. Nhưng Shu đã quen có góc nhìn toàn cảnh từ lâu, rốt cuộc quyết định vẫn giữ Radar Scope, sử dụng nó kết hợp với đôi mắt bình thường.
Trong tầm nhìn của Radar Scope, xung quanh cái biển ghi con số "301" có một lượng Chakra đang bám vào. Anh ngay lập tức biết được nơi này có chút không đúng. Một điều khác nữa là phòng dự thi vốn là nằm ở lầu ba, chẳng hiểu sao đám hạ nhẫn tụ tập ở lầu hai làm gì.
Shu len lỏi qua đám hạ nhẫn và tiếp tục đi tới, không hề có ý định bước tới gần căn phòng. Haku và Inori không hề thắc mắc gì bước theo.
Hai tên nhẫn giả canh cửa chú ý đến họ. Một tên nói: "Nhìn dáng vẻ các ngươi hẳn là đến dự thi trung nhẫn. Phòng dự thi ở bên này."
Shu bật cười, không quay đầu lại và nói: "Số phòng là ba không một. Đây mới chỉ là tầng hai."
Tên nhẫn giả cười khẩy: "Nhận ra rồi sao..."
Bỗng dưng hắn chuyển người, nắm đấm lao đến mà không báo trước, nhắm thẳng vào ót của Shu. Rock Lee tung người, chặn ngay đòn đánh của tên nhẫn giả.
"Đánh lén là không tốt đâu, bạn hiền." Rock Lee rất nghiêm túc nói.
"Cảm ơn lòng tốt của ngươi, Diệp nhẫn. Nhưng ta không cần." Shu không biết đã xuất hiện sau lưng của tên nhẫn giả canh cửa từ lúc nào, dao kunai kề ngay cổ hắn.
Nhẫn giả kia chảy mồ hôi hột, không dám cử động thiếu suy nghĩ.
Lee nhíu mày, không nhìn thấy Shu đã di chuyển như thế nào. Lòng thầm than: "Nhanh quá..."
Ngoài Tenten, Lee còn có một người đồng đội gọi là Neji. Hắn có một đôi mắt trắng bóc, không hề thấy tròng đen hay đồng tử, chỉ có một đường viền hình tròn mờ mờ. Neji có một mái tóc đen dài, thân trên mặc áo thun màu da, bên dưới là chiếc quần đùi nâu đen. Giống với Lee, Neji cũng bao bọc cơ thể bằng băng trắng. Song Lee chú ý vào hai tay, Neji lại chỉ băng tay phải cùng chân phải, bên trái thì không hề được bảo vệ.
Đôi mắt của Neji là một đồng thuật nổi tiếng của Diệp Ẩn, gọi là Bạch Nhãn. Nó có khả năng nhìn được dòng chảy Chakra tương tự như Tả Luân Nhãn. Vì thế ngay từ đầu Neji đã biết rõ nơi này chỉ là một cái bẫy đánh lạc hướng. Hắn dửng dưng mà quan sát màn kịch xảy ra ngay từ ban đầu.
Động tác của Shu quá nhanh so với nhận thức nhiều người, nhưng Neji nhờ có Bạch Nhãn mà nhìn thấy chúng rất rõ. Neji cho rằng bản thân là một thiên tài. Không phải bởi vì hắn cố gắng, mà là định mệnh đã quyết định từ ban đầu. Hiện tại, thiên tài này lại cảm nhận được một mối đe dọa. Nếu hắn và anh tử chiến, Neji tin tưởng bản thân sẽ chiến thắng, nhưng chắc chắn bị thương không nhẹ.
"Ta chịu thua." Tên nhẫn giả canh cửa giơ hai tay đầu hàng. Shu cũng hạ dao của mình xuống.
Hai tên nhẫn giả canh cửa vội vã rời đi. Đám đông hạ nhẫn cũng tan rã, tiếp tục đi lên tầng thứ ba.
Neji lúc này tiến tới, nói nhỏ với Lee: "Chúng ta đã đồng ý là không gây ra sự chú ý."
Khuôn mặt của Lee có chút đỏ, quay sang nhìn lấy Inori. Không cần là thiên tài cũng đã biết cậu ta dính phải tiếng sét ái tình. "Biết là vậy..."
Inori có cái đặc tính là trông trẻ hơn tuổi thật rất nhiều. Hiện tại cơ thể nằm ở độ tuổi tầm mười bảy, nhưng dáng vẻ thì mi nhon, nhỏ nhắn như một thiếu nữ mười bốn mười lăm, vừa đúng tuổi của Rock Lee.
Lee ưỡn ngực, cố tỏ ra vẻ nam tính và đi tới trước mặt Inori. Cậu ta cố quá dẫn đến kết quả ngược, dáng đi uốn éo nhìn như lưỡng tính.
Lee cố gắng sao cho bản thân thật thân thiện và lên tiếng: "Mình là Rock Lee. Không biết bạn là?"
"Inori." Em nghiêng đầu, vẻ mặt ngơ ngác, lòng có chút khó hiểu mà nhìn cậu ta.
Điệu bộ của Inori lại càng khiến Lee thêm đắm đuối. Cậu ta giơ ngón cái, miệng nở một nụ cười sáng lóa.
"Hãy đi với mình! Mình sẽ bảo vệ cho bạn!"
Inori nổi hết da gà, ngay lập tức ôm lấy cánh tay của Shu. Cơ thể hai người dính sát nhau, tỏ rõ mối quan hệ.
Cằm Rock Lee rớt xuống. Cậu không thể ngờ thiếu nữ xinh đẹp này đã là hoa có chủ. Song Lee nhìn sang Haku đứng bên cạnh, cô nàng này xinh đẹp không kém đóa hoa hồng bên kia. Thế là cậu lại nở một cụ cười nhiệt huyết.
Haku nhanh như chớp ôm lấy cánh tay của Shu, dáng vẻ không khác gì Inori.
Lee cứng đơ như tượng, khóe môi giật giật. Cậu có chút không hiểu tình hình hiện tại. Ban đầu Inori thì có thể nói là người yêu đi. Nhưng chẳng lẽ Haku cũng bị Shu cướp luôn hay sao. Tên này quá gian xảo.
"Các người! Các người! Chuyện này là sao?" Rock Lee run rẩy bàn tay mà chỉ về phía Shu.
"Được rồi, hai đứa. Không nghịch nữa." Shu nhẹ nói. Inori và Haku cũng thả tay anh ra. "Chúng ta nên tới phòng thi thôi, trễ giờ coi chừng bị hủy tư cách."
Bọn họ cùng song song rời đi, trong lòng chẳng để tâm gì đến tương tác quái dị vừa nãy. Rock Lee thì cúi thấp đầu, vẻ mặt đầy thất bại.
"Này." Neji nhỏ nhẹ từ nãy, lần này bỗng lớn tiếng. "Ngươi tên là gì?"
"Ouma Shu." Anh không quay lưng lại, vẫy tay mà chào.
Neji thầm ghi nhớ điều này trong lòng. "Ma Vương sao..."
Tenten ngoái nhìn theo bóng hình của Shu, đôi mắt có chút phát sáng. Rock Lee giật mình, lòng thầm nghĩ không lẽ đồng đội cũng đã trúng bùa mê thuốc lú của tên làng sương.
Tất cả mọi người rời đi hết, để lại một hành lang trống vắng không có một ai. Hai nhẫn giả gây chuyện trốn sau cánh cửa, tay kết ấn và giải trừ nhẫn thuật. Dáng vẻ chừng mười mấy tuổi hóa thành hai người đàn ông trưởng thành, mặc trang phục của thượng nhẫn Diệp Ẩn.
"Ba đứa kia thuộc Đội Zenkichi của Vụ Ẩn phải không?" Một nhẫn giả nói.
"Đúng vậy. Bọn chúng rất là thú vị đây. Nhưng Diệp Ẩn chúng ta cũng không kém đâu. Thằng nhóc đầu tròn kia cũng ghê lắm."
Nhóm của Shu đi tới chỗ cầu thang. Rock Lee, hạ nhẫn Diệp Ẩn ban nãy, không biết đã đợi sẵn trên lầu ba từ lúc nào, cúi đầu nhìn xuống bọn họ.
"Ngươi lại muốn cái gì?" Shu nhướng mày nói.
Lee nhảy xuống, cơ thể nhẹ nhàng đáp lên mặt đất, hoàn toàn không có dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi độ cao to lớn.
"Thể thuật không kém." Inori thầm nghĩ.
Lee chỉ tay thẳng mặt Shu và nói: "Một người đàn ông nên dành hết tấm lòng cho một người phụ nữ. Tên sở khanh như ngươi không xứng đáng có được Inori."
Shu mỉm cười. Rốt cuộc hiểu rõ chuyện đang xảy ra. Đây là muốn đập chậu cướp hoa. Những đứa trẻ mới lớn, tới tuổi cặp kê nên rất quan tâm mấy chuyện đó. Rock Lee đây là muốn kiếm người yêu.
"Đồng thời, ta cũng muốn chiến đấu với ngươi." Rock Lee khuỵu gối, hai tay vào thế. "Tốc độ của ngươi rất nhanh. Ta muốn kiểm chứng sức mạnh của bản thân."
"Ồ, lý do này vẻ vang hơn nhiều. Nhưng sao chúng ta không giải quyết hai vấn đề cùng một chỗ. Thay vì là ta, ngươi hãy đánh với Inori." Shu nói.
"Ta là hạ nhẫn mạnh nhất của Diệp Ẩn. Ngươi đừng nên coi thường." Rock Lee nói.
Inori bước về phía trước, mái tóc hồng bồng bềnh cuốn hút, khuôn mặt ngây thơ như một nụ hoa chưa chớm nở, đôi môi nhỏ nhắn bóng loáng khiến người muốn cướp.
"Cùng là thể thuật giả với nhau. Ta phải nói cho ngươi biết." Khác với dáng vẻ, lời nói của Inori lạnh lẽo và đậm tính nguy hiểm. "Ta đã g·i·ế·t qua trung nhẫn."
Lee cau lại đôi lông mày đen dày, lòng rất ngạc nhiên và nói: "Tại sao ngươi biết ta chủ luyện thể thuật?"