Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 79: Tia sáng của Naruto

Chương 79: Tia sáng của Naruto


Một làn khói lớn tỏa ra xung quanh bục giảng, hơn mấy chục nhẫn giả Diệp Ẩn đồng thời xuất hiện. Đứng đầu là một người đàn ông mặt sẹo, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác đen dài. Trông ông ta rất đáng sợ, phong thái dữ dằn tự khiến người phải e ngại.

"Ta là Morino Ibiki, giám thị vòng thi đầu tiên của cuộc thi trung nhẫn." Ibiki cười méo một bên. Ông ta chỉ tay về phía ba tên vừa gây chuyện. "Âm Ẩn! Các ngươi muốn bị hủy tư cách hay sao?"

"Xin lỗi, do chúng ta hơi phấn khích." Kinuta nói.

"Hừ! Nghiêm cấm các hình thức quyết đấu không cho phép. Nếu làm trái lệnh, lập tức loại bỏ!"

Ba nhẫn giả Âm Ẩn lui ra, trở về chỗ ngồi của bản thân. Màn nháo loạn mở đầu chính thức kết thúc, Ibiki bắt đầu giải thích vòng thi đầu tiên. Các giám thị còn lại thì tản ra, ngồi xuống hai bên dãy bàn, vị trí tiện lợi để mà quan sát.

Nội dung của vòng thi này chính là lý thuyết. Mỗi người sẽ được phát cho một tờ giấy mà trả lời câu hỏi. Tổng cộng mười câu tương ứng cho mười điểm. Điểm được tính theo đội, lấy tổng cuối cùng mà quyết định kết quả của cả ba người. Đặc biệt, nếu có một người không trả lời được câu nào, cả đội sẽ bị hủy tư cách.

Điều cuối cùng chính là chống g·ian l·ận. Các nhẫn giả của Diệp Ẩn sẽ canh chừng các thí sinh, đảm bảo không có hành vi g·ian l·ận. Mỗi lần bị phát hiện sẽ bị trừ hai điểm. Năm lần là bị hủy tư cách. Mà một người bị loại, cả đội đều sẽ đi theo.

Từng nhóm nhẫn giả tiến lên bóc phiếu. Mỗi phiếu tượng trưng cho một vị trí ngồi. Ở đây có chừng hơn một trăm người dự thi, trên phiếu sẽ có hơn một trăm con số khác nhau. Shu xui xẻo, ngồi ngay đầu hàng, đối mặt với Ibiki. Haku nằm ở dãy cuối. Inori thì nằm ở mé trái, bên cạnh cửa sổ.

Vận mệnh thay đổi, dẫn đến tương lai sai lệch. Nhưng sẽ có những số phận, luôn tìm được con đường về với nhau.

Naruto ngồi sau Shu khoảng vài hàng, bên cạnh hắn là một cô bé có mái tóc tém màu xanh đen. Em mặc một chiếc áo khoác có mũ màu kem, đôi mắt trắng bệch, đặc trưng không thể nhầm lẫn của Bạch Nhãn tộc Hyuga. Nếu nói Inori nóng bỏng như một đóa hoa bốc lửa, Haku hoàn mỹ như một băng tượng tuyệt tác thì cô bé này lặng yên như mặt nước của một bờ hồ tĩnh mịch. Em là Hintata, cựu thiếu chủ của tộc Hyuga.

"Naruto..." Hinata nói, giọng điệu nhỏ nhẹ và mềm mại như một chú mèo con.

Naruto quay sang. Hắn vẫn còn nhớ đến cô bé này, bọn họ đã học chung lớp khi còn ở nhẫn giáo. "Hinata, lâu rồi không gặp."

"Cậu ổn chứ?" Ánh mắt của Hinata hướng xuống, không dám nhìn thẳng vào Naruto. Con bé rất ngại ngùng, dù chỉ là nói chuyện nhưng hai má đã đỏ hẳn lên. Đổi màu nhanh chóng như một con tắc kè.

"Tất nhiên rồi. Tại sao lại hỏi vậy?"

"Chỉ là... Mình rất tiếc vì những chuyện đã xảy ra. Những ngày gần đây cậu lại rất hay biến mất, nên mình có hơi lo." Hinata cố gắng nói ra suy nghĩ của mình. Con bé nặn ra một câu mà tốn gần một phút đồng hồ.

Naruto mỉm cười, một biểu cảm tích cực và chân thực đầu tiên từ khi hắn trở về Diệp Ẩn. Hắn biết điều mà bản thân nên làm là kết thân với Hinata, sau đó lợi dụng em. Nhưng Naruto vẫn chưa cầm thú đến mức đó. Có lẽ đối với người khác, Naruto sẽ không chần chừ. Nhưng Hinata khác biệt, em thật sự là một con người tốt bụng, luôn đối xử với mọi người thân thiện và thật lòng. Cho dù lòng hận thù của Naruto cũng không đủ để khiến hắn tổn hại đến một thiên thần như Hinata.

"Mình ổn. Chúng ta cùng cố gắng trong bài thi lần này nhé." Naruto dịu dàng nói.

"Được!" Hinata vui vẻ, đôi môi nhỏ nhắn cong lên, vành mắt hóa thành hình trăng rằm.

"Cuộc thi bắt đầu! Lật giấy thi!" Ibiki hét to.

Tất cả hạ nhẫn ngồi ngay ngắn lại, vội vàng xem xét đề bài. Mười câu hỏi không hề nhiều. Nhưng hơn một trăm người tham dự, chín mươi chín phần trăm đều chẳng hiểu nó ghi cái gì, giải đề lại càng không có khả năng.

Shu cầm lấy tờ giấy thi, khóe miệng mỉm cười. Anh cảm thấy bản thân có chút mất dạy. Có X trong đầu, những vấn đề hóc búa này chỉ phân tích một thoáng là ra câu trả lời. Song Shu không có ngay lập tức giải đề, thay vào đó dùng ngón tay ra hiệu cho X chờ đợi. Anh không muốn giải hết câu hỏi sau đó bị người chép được, thế giới này sở hữu nhẫn thuật diệu kỳ không thiếu chiêu trò. Ibiki đã nói là không được g·ian l·ận. Câu này cũng có thể hiểu rằng đừng để b·ị b·ắt g·ian l·ận.

Những câu hỏi ghi phía trên thì hoàn toàn không liên quan gì đến thực lực của một trung nhẫn, chúng là kiến thức phụ trợ. Có cũng được mà không có cũng được. Hơn một trăm người ở đây, Shu đoán chắc chắn không có mấy ai giải được.

Cho nên, vấn đề ở đây không phải là giải, mà là gian. Trong tầm nhìn Radar Scope, có hai người ngay khi giờ thi bắt đầu liền cặm cụi mà viết. Shu có thể phát hiện từng dòng chảy Chakra bao lấy cơ thể bọn họ. Hiển nhiên, hai người này có vấn đề. Giám thị chắc chắn phải nhìn ra. Nhưng họ lại không có hành động gì, như vậy chỉ có một lời giải thích. Hai tên kia cùng phe với giám thị.

"Vòng thi này không phải là đo đạc kiến thức của hạ nhẫn, mà là khả năng trinh sát cùng do thám." Shu nghĩ thầm.

Trong tầm Radar của anh, các hạ nhẫn còn lại bắt đầu ra tay. Tên Neji đã gặp ở hành lang mở ra Bạch Nhãn, Chakra tụ lại ở hai mắt. Shu đoán chúng có tác dụng gì đó liên quan đến tầm nhìn, như vậy thì có thể dễ dàng g·ian l·ận.

Cùng đội với Neji, Tenten khẽ động ngón tay, di chuyển một tấm gương giấu sâu bên trong ống thông gió nằm ở trên trần nhà. Rock Lee nhìn lên, hình phản chiếu dính ngay một tờ giấy thi của kẻ khác. Cậu ngay lập tức siết chặt băng đeo trán, ra hiệu cho Tenten.

"A, bên này cũng rất tinh vi. Bọn chúng đặt chiếc gương lúc nào nhỉ?" Shu thầm nói.

Ino chụm hai bàn tay lại với nhau, ngón tay tạo thành hình bình hành mà nhắm vào Sakura. Shu có chút ngạc nhiên, hành động này quá lộ liễu nhưng giám thị lại không có bắt.

Ino ngã lên mặt bàn, dáng vẻ giống như ngủ gật. Một lượng Chakra vô hình bắn ra từ cơ thể Ino mà nhập vào Sakura.

"Con bé tóc bạch kim kia lại có thể hòa Hồn Lực và Chakra lại với nhau!" X thốt lên.

Động tác của Sakura thay đổi, con bé cầm tờ giấy thi lên và quan sát thật kĩ, chừng vài phút trôi qua thì nó cầm lấy bút mà vạch hết câu trả lời của mình.

"Là điều khiển tâm thần sao? Tác dụng phụ là mất ý thức?" X suy đoán nói.

Một bên khác, Gaara của Sa Ẩn chạm vào mắt mình, một dòng cát nhỏ len lỏi trong không trung và tìm tới một thí sinh khác. Cát tụ lại và hóa thành một con mắt, lén lút nằm ngay bụng của thí sinh đó, được hai tay của y che lại. Bản thân thí sinh thì không hề hay biết nó tồn tại.

"Bên này càng xảo diệu hơn! Chakra từ vật ngoài nối với cơ thể, sao chép cách hoạt động của cơ quan và hệ thần kinh." X tấm tắc nói. Nhờ có những hạ nhẫn từ khắp mọi miền thế giới này, kiến thức của anh về nhẫn thuật được gầy dựng thêm rất nhiều.

Naruto, một đứa học rất ngu, hiện tại không hề có dáng vẻ hồi hộp gì, hắn thoải mái mà ngồi nhịp chân. Hinata khẽ liếc qua, thấy tờ giấy hắn trắng trơn, lòng em có chút lo lắng.

Hinata đẩy tờ giấy của mình qua một chút, mong rằng Naruto có thể nhờ đó mà sao chép. Khuỷu tay của Naruto chặn lại hành động này. Em ngạc nhiên nhìn hắn. Naruto lắc nhẹ đầu, ra hiệu em nên ngừng lại.

Hinata xấu hổ quay lại làm bài. Em phân vân không biết là Naruto thấy em phiền phức quá hay là hắn có thể tự giải quyết. Hinata mong là điều thứ hai, nếu là điều thứ nhất thì chắc em ân hận cả đời.

Trên trần nhà, một con thằn lằn bò khắp mọi nơi, đôi mắt quan sát các bài thi. Nó dừng lại ở trên một tờ giấy đã được viết khá đầy đủ và chăm chú quan sát. Một làn khói nhỏ xíu tan ra, không hề phát ra âm thanh hay sự chú ý nào, con thằn lằn biến mất. Một dòng ký ức mới lạ xuất hiện trong đầu của Naruto.

"Thành công!" Naruto vui vẻ trong lòng. Trước khi vào phòng thi, hắn đã tạo ra nhiều phân thân để đề phòng. Sau khi Ibiki thông báo, phân thân liền dùng Biến Thân Thuật mà hóa thành thằn lằn bò vào từ cửa sổ, tiến hành g·ian l·ận.

Naruto không nhanh không chậm điền câu trả lời của mình.

Bên phía Sakura, em lấy lại được ý thức, ngỡ ngàng khi phát hiện câu trả lời của mình bị p·há h·oại. Không cần suy đoán, Sakura biết chắc là do Chuyển Tâm Thuật của Ino tạo thành. Em siết tờ giấy khiến nó nhăn nheo hết cả lên.

Yểm trong lòng lại lên tiếng: "G·i·ế·t nó! G·i·ế·t nó! G·i·ế·t nó!"

Inori và Haku thì tình hình không hề ổn. Inori mù chữ, từ khi tới đây em chẳng hề bỏ thời gian mà đi học ngôn ngữ nhẫn giả. Em không có cái máy phiên dịch như Shu. Haku thì lại càng không biết về những kiến thức này. Em là tài năng bẩm sinh, hoàn toàn dựa theo trực giác và linh cảm rèn luyện mà thành. Những câu hỏi này hệt như là kinh văn đối với Haku.

Inori vò đầu, khuôn mặt khổ sở không chịu được. Shu để ý thấy phản ứng của em, ngay lập tức bật cười. Song giám thị liếc mắt, anh phải kiềm lại. Inori ghét đi học kể từ khi còn tại Roppongi. Gần hai mươi năm qua đi chẳng hề thay đổi.

"Item Scanner!" Shu chồng tầm nhìn thứ ba lên trên Radar Scope. Mông của Leviathan rơi cái tạch lên trên bàn. Cơ thể mặc một bộ bikini hai mảnh màu xanh rất quyến rũ.

Shu giật hết cả mình. Nhìn bộ dáng này là gọi không đúng lúc rồi.

Leviathan đứng lên, giận dữ mà giơ cái nắm đấm nhỏ xíu lên cao. "Ta đang đi bơi đó! Đang đi bơi đó nha! Lần sau thông báo trước không được hả?"

"Leviathan, tới giúp Haku và Inori sao chép bài thi." Giọng linh hồn của X vang lên.

Leviathan lúc này mới quay quắt nhìn xung quanh, nhận rõ tình hình xong thì cô hào hứng nói: "Ăn gian hả? Ta thích nhất vụ này. Giao cho ta!"

Leviathan vỗ ngực, vì đang mặc áo tắm nên hành động của cô khiến cho một thứ gì đó nảy tưng bừng. Shu che mặt chẳng dám nhìn.

Ibiki liếc nhìn hạ nhẫn Vụ Ẩn nằm ngay trước mắt mình, lòng cảm thấy thằng nhóc có chút thú vị. Từ ban đầu đến giờ biểu cảm của nó thay đổi liên tục, lúc cười lúc che trán, thật sự rất hài hước.

Chương 79: Tia sáng của Naruto