Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 81: Thổ Độn
Shu ngẩng đầu ngước nhìn khu rừng to lớn trước mặt, khóe miệng không kiềm được có chút cong lên. Anh lẩm bẩm: "Diệp Ẩn thật sự rất biết làm màu."
Anko phóng một ngôi sao bốn cánh về hướng Shu. Anh dùng chuôi kiếm dễ dàng đánh bật nó đi. Thân ảnh Anko biến mất, một lần nữa xuất hiện thì đã đứng đằng sau Shu, tay cầm kunai kề vào cổ anh.
"Ta vừa mới nghe ngươi bất kính làng ta, phải không nhỉ? Ngươi muốn c·hết sao?" Anko trầm giọng nói.
Vẻ mặt của Shu bình tĩnh như thường, anh nói: "Bà chị, không cần nóng như thế. Ta chỉ là nhận xét một chút. Với lại, ngươi nên suy nghĩ kĩ càng có nên động con dao đó."
Inori đứng ngay bên cạnh bọn họ, tay cầm Thiên Uyển nhắm thẳng vào đầu của Anko. Haku thì ở bên còn lại, bàn tay cầm một con dao bằng băng mà chĩa vào bụng của Anko.
"Ồ..." Anko mỉm cười. "Vụ Ẩn cũng biết làm màu mà nhỉ? Đoán xem, nếu ta động dao này, ai là n·gười c·hết trước?"
Shu bật cười và nói: "Mời thử."
Anko híp mắt, bầu không khí ngưng đọng. Tên này thật sự không lo lắng gì, là tin tưởng vào hai cô bé kia hay là anh không sợ cô tổn thương.
Neji nhìn rõ hết tất cả. Hắn thấy được đôi mắt của Shu bám theo Anko khi cô ta di chuyển. Shu rõ ràng có thể dễ dàng tránh đi đòn t·ấn c·ông này, nhưng anh lại không làm. Neji có chút không hiểu mục đích của hành động này.
Trong đám hạ nhẫn, có một người phụ nữ cao gầy, mái tóc đen dài tới vai, đầu đội một chiếc nón lá. Ả là Shiore tới từ Thảo Ẩn Trấn. Shiore quan sát Shu và liếm môi.
"Băng Độn... Từng diệt gia chủ của một tộc c·ướp biển ở Thủy Quốc. Thằng nhóc này không yếu." Shiore nghĩ thầm.
Anko hạ con dao, nhún vai nói: "Ta chỉ muốn kiểm tra thử hạ nhẫn của Vụ Ẩn. Các cô cậu không cần phải nghiêm túc thế."
Inori và Haku cũng buông v·ũ k·hí xuống. Khuôn mặt ghi rõ hai chữ "ghét bỏ". Bà chị này phản ứng có chút thái quá.
Anko trở về vị trí cũ và tiếp tục phân phát giấy sinh tử cho mọi người, hờ hững như chưa hề có gì xảy ra. Sau khi hoàn thành động tác này, luật lệ của vòng hai được công bố.
Tử Vong Sâm Lâm còn có một tên gọi là sân tập bốn mươi bốn, sở hữu bốn mươi bốn lối vào khác nhau. Nó là một khu rừng có diện tích chừng mười cây số vuông, xung quanh được bao bọc bởi hàng rào kim loại. Trung tâm là một tòa lâu đài.
Trong vòng thi này, thí sinh sẽ vào trong cái chòi kế bên hàng rào và được phát một cuộn giấy có chữ Thiên hoặc Địa viết ở bên ngoài. Anko không nói bên trong chứa nội dung gì, chỉ dặn không được mở chúng ra. Mỗi đội phải thu thập được hai cuốn Thiên Địa Thư và đi đến lâu đài nằm ở trung tâm, như vậy sẽ tính là vượt qua vòng thi số hai. Cách thu thập tất nhiên chính là tất cả phương pháp có thể sử dụng.
Vì lý do này, mâu thuẫn chắc chắn sẽ xảy ra, g·iết chóc là không tránh khỏi. Giấy sinh tử chứng nhận thí sinh tự nguyên tham gia vòng thi. Cho dù có c·ái c·hết xảy ra, Diệp Ẩn không chịu trách nhiệm.
Cái chòi phát cuộn giấy được che kín. Không ai biết đội nào lấy được cuộn nào, từ đó tất cả các đội phải đề phòng lẫn nhau, mọi người đều có thể là kẻ địch. Đẩy cao tính cọ xát của vòng thi.
Thời gian hạn chế của bài thi là năm ngày. Tất cả nhu thiết yếu như lương thực, nước uống đều do thí sinh tự xử lý. Rừng già lắm động vật, không thiếu cái ăn. Bọn họ vừa sinh tồn, vừa phải canh chừng các đội khác, cố gắng giữ bản thân và đồng đội an toàn.
Khác hẳn với vòng đầu tiên, vòng thứ hai này tự do nhưng cũng nguy hiểm hơn rất nhiều. Không xem quá trình chỉ xem kết quả.
Mọi người bắt đầu lần lượt tiến vào cái chòi, nộp ba tờ giấy sinh tử tương ứng với ba người trong đội. Sau khi Diệp Ẩn xác nhận chữ ký đồng ý, bọn họ sẽ phát cho họ cuộn giấy. Nhóm của Shu lấy được Thiên Thư. Nhóm của Naruto không lâu sau đó, được giao một cuốn Địa Thư.
Không bao lâu trôi qua thì các hạ nhẫn đều được phân phối, vòng thi thứ hai chính thức bắt đầu.
Khi Shu vào bên trong, Radar Scope cùng với Item Scanner chồng lên nhau, dẫn tới anh có một tầm nhìn ba trăm sáu mươi độ rộng thoáng, xa đến mười lăm mét. Có cái này thì việc bị mai phục là rất khó, tìm kiếm đội khác cũng dễ hơn.
Leviathan ngồi trên vai Shu từ khi rời phòng thi đầu tiên. Cô rất hứng thú với sự kiện đang xảy ra nên ở lại hóng chuyện.
"Leviathan, ngươi bay xung quanh tìm kiếm xem có đội nào gần đây không?" Shu nói.
"Cứ giao cho chị!" Leviathan phấn khích bay đi, bụi tiên bay phấp phới. Bình thường cô nàng mặc trang phục kín đáo nên không thấy kì lạ gì. Hiện tại da thịt trơn láng lộ ra, bụi tiên rơi ra từ cơ thể thật sự nhìn rất kì quái.
Shu vuốt cằm trầm tư, nhìn theo hướng của Leviathan bay đi. Anh thật sự hiếu kỳ, linh hồn mà tại sao lại mặc trang phục được nhỉ? Thật sự khó hiểu.
Inori lén lút đi tới gần Shu, nhéo lấy hông anh. "Nhìn cái gì vậy hả?"
"Đau! Đâu có nhìn cái gì!" Shu chối phăng nói.
"Rõ ràng là mê muội bộ đồ tắm của Leviathan." Inori chu môi nói. "Nếu ghiền thì bảo em mặc là được mà."
Shu sáng mắt và nói: "Thang Quốc có mấy cái suối nước nóng rất tuyệt. Sau chuyện này đi chơi một lần không?"
"Ý! Em cũng muốn tắm suối nước nóng." Haku chạy tới, nũng nịu nói.
Shu cứng người, chảy mồ hôi hột: "Không được. Em muốn thì đi với Zabuza kìa."
Haku giận dỗi quay lưng đi. "Thật tình! Ngày xưa anh đâu có như thế này, đúng là có người yêu rồi thì quên hẳn em luôn."
Shu che trán. Em mới là người đến sau.
Item Scanner bỗng hiện lên thông báo.
"Leviathan phát hiện gì đó ở hướng Bắc. Chúng ta đi thôi." Shu nói.
Inori và Haku nghiêm túc lại, đùa giỡn một chút thôi, sau đó phải tập trung vào nhiệm vụ. Sa Ẩn nhắm vào cuộc thi mà giở trò, bọn họ vào vòng trong càng tìm ra được nhiều thông tin.
Cả nhóm chạy mười phút về hướng Bắc. Leviathan núp sau bụi câu, chỉ về một hướng. Bên đó đang có ba gã Vũ Ẩn Trấn bàn bạc công việc.
Haku thì thầm: "Chúng ta t·ấn c·ông trực diện hay là tạo bẫy mai phục?"
"Tấn công trực diện, kết thúc ngay đòn đầu tiên luôn. Anh nhắm gã áo đen, trông có vẻ nhanh nhẹn nhất. Inori lo gã bự con, hắn có thể rất chậm chạp, như vậy em có thể dễ dàng giữ khoảng cách mà dùng Thiên Uyển. Hãy nhớ an toàn là trên hết nên đừng tới gần dùng thể thuật. Haku xử trí tên còn lại nhé?"
"Được." Inori cùng Haku đồng thanh.
Shu cùng Haku kết ấn Dần, cả hai dùng Thuấn Thân Thuật mà biến mất. Inori chỉ dùng sức mạnh cơ thể, tốc độ có hơi kém.
Ba tên Vũ Ẩn lần lượt là Anji, Daiji và Hideji. Anji là tên mặc áo đen, cơ thể thon thả với đôi chân dài. Daiji là một tên lực lưỡng, cơ thể vừa cao vừa to. Hideji là một tên lùn, tay mang một đôi bao tay sắt rất lớn.
Shu, Inori và Haku đồng thời xuất hiện phía sau ba tên Vũ Ẩn, bao vây bọn chúng lại. Shu cầm kiếm còn mang vỏ và vung tới một nhát. Inori đứng hơi xa, Thiên Uyển gầm lên một tiếng, kim châm bắn vụt ra với một tốc độ không tưởng. Haku vỗ hai tay lại với nhau, tạo ra một thanh băng kiếm lưỡi hẹp chém tới.
Ba tên Vũ Ẩn giật hết cả mình, nhưng bọn chung phản ứng rất nhanh.
"Thổ Độn - Thổ Lưu Thuẫn!" Tay của Anji mở rộng và đặt lên nền đất. Một bức tường đất mọc lên đỡ lấy nhát kiếm của Shu. Đất dày không cản được Dạ Hàn, nó dễ dàng bị lưỡi kiếm cắt xuyên. Nhưng bức tường câu kéo đủ thời gian cho Anji tránh né.
"Thổ Độn - Ngạnh Hóa Thuật!" Daiji kết ấn, mảnh vụn dưới đất bay lên mà bao bọc lấy cơ thể. Chúng được Chakra gia cố và tạo thành một cái áo giáp màu nâu. Kim châm bắn lên áo giáp, không hề bị cản trở mà tiếp tục đâm xuyên, xoáy sâu vào da thịt. Nó thậm chí không chậm lại bao nhiêu, đục một lỗ thông từ sau ra trước và tiếp tục bay đi.
"Thổ Độn - Thổ Long Ẩn Thuật!" Cả cơ thể Hideji chui tọt xuống mặt đất, bao tay sắt đào ra một cái hố chỉ trong nháy mắt. Vừa kịp tránh đi kiếm của Haku.
Anji và Hideji thành công sống qua đòn đầu tiên. Daiji bị một v·ết t·hương không nhỏ ở vai, máu bắn ra tùm lum, cơ thể muốn ngã xuống. Hideji đào hầm, chạy khỏi vùng bao vây và trồi lên ở nơi xa. Anji ôm lấy Daiji và tung người chạy trốn.
Inori không cho bọn họ cơ hội, Thiên Uyển gầm lên liên tục, ba thanh kim châm phóng đi. Anji không quay đầu lại, vừa chạy vừa cào một nhát lên mặt đất. Một bức tường nhỏ dựng lên. Lần này thì kim châm của Inori bị ngăn lại, không thể xuyên thủng.
Daiji cắn răng nói: "Ngay cả Ngạnh Hóa Thuật đều cản không được. Rốt cuộc là thứ ám khí gì?"
Ba nhẫn giả Vũ Ẩn tập hợp lại ở nơi không xa, cảnh giác nhìn ba tên Vụ Ẩn vừa mới tập kích. Daiji dùng Thổ Độn tạo ra một chút bùn đắp lên vai của mình, tạm thời cầm máu.
Kẻ địch đối diện, nam là một thanh niên da trắng mặt trơn, mái tóc màu nâu có một nhúm tóc vàng, nhìn thật sự rất điển trai. Hai cô gái một tóc hồng một tóc đen, đều là mỹ nữ. Điều này khiến bọn Vũ Ẩn cảm thấy có chút tự ti. Không nói về cái gì khác, chỉ tính dung mạo thì đội này đã ăn đứt tất cả đội còn lại.
Shu cùng Inori và Haku đứng song song.
"Giao ra bí kíp là có thể rời đi. Bọn ta không muốn nặng tay."
Đội của Anji nhìn nhau, bọn họ đang xem xét nên phải làm như thế nào. Bọn chúng b·ị đ·ánh lén, Daiji b·ị t·hương, sức mạnh đã không ở đỉnh cao. Song bọn chúng không bằng lòng mà cứ bỏ cuộc như thế. Mất quyển bí kíp này rồi, lỡ như bọn chúng không thể tìm đủ hai cuốn bí kíp thì sao. Có sẵn một cuốn, độ khó giảm xuống gấp đôi.
"Cảm ơn vì lời đề nghị. Nhưng chúng ta phải từ chối." Anji kết ấn thật nhanh, sau đó lòng bàn tay mở rộng mà chạm xuống đất. "Thổ Độn - Nê Chiểu Thuật!"
Vùng đất mà nhóm của Shu đang đứng nhão ra như bùn lầy, chân của ba người lún xuống.
"Ồ! Ý chí chiến đấu không tồi." Shu khen ngợi.
"Hừ! Đừng khinh thường bọn ta." Daiji đấm xuống mặt đất. "Thổ Độn - Nham Tuyến Thuật!"
Một dãy đá mọc lên trước mặt Daiji và chạy về phía nhóm của Shu.
Hideji bấm ấn. "Thổ Độn - Bế Chủy Thuật!"
Sau lưng của nhóm Shu mọc lên một vùng cái miệng đất mà cạp tới cả ba.
"Chúng ta đã cho các ngươi cơ hội. Đừng trách chúng ta." Shu rút kiếm.
"Băng Độn - Toàn Phong Thuật." Haku kết ấn, một làn gió lạnh lẽo bao vây cả ba. Cái miệng bằng đất phía sau đóng băng và dừng lại tại chỗ.
Inori nhắm Thiên Uyển bắn vào tên đặt hai tay dưới đất. Hắn hốt hoảng tránh né, nhảy sang một bên. Mặt đất dưới chân ba người trở về bình thường nhưng chân bọn họ đã lún xuống tới gối.
Shu vung hai nhát kiếm, chém nát mặt đất mà lao lên. Anh kết ấn Dần, cả cơ thể mờ đi. Thuấn Thân Thuật kéo cả cơ thể bay tới, một nhát kiếm chém nát Nham Tuyến Thuật.
Shu xuất hiện trước ba tên Vũ Ẩn, cơ thể hạ thấp, lưỡi kiếm nâng cao. Anh không cho bọn chúng phản ứng, ngay lập tức xuất tuyệt chiêu.
"Bí Kiếm - Vọng Nhạn!" Ba đường kiếm phân biệt xuất hiện, chớp nhoáng vụt đi trong không khí.
Máu tươi bắn ra như mưa. Ba tên Vũ Ẩn ngã trên mặt đất, hơi thở không còn.
"Thêm bọn này nữa thì năm hệ cơ bản đã thu thập đầy đủ." Shu tra kiếm vào bao, lòng thầm nghĩ.
"Kiếm thuật của Vụ Ẩn hơn xa những gì ta tưởng tượng!" Một bóng người xuất hiện, đứng bên trên cành cây cao mà nhìn xuống bọn họ. Ả là Shiore, hạ nhẫn Thảo Ẩn đã chăm chú quan sát Shu từ bên ngoài.
Shu không hề có gì ngạc nhiên mỉm cười nhìn ả. Anh nói: "Cái mặt nạ da trên mặt ngươi là sao?"