Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 82: Khẩu Ký Thuật
"Ồ! Ngươi phát hiện ra sao? Thật sự là bất ngờ." Shiore nhảy xuống và đứng đối diện với bọn họ. "Ta tự nhận là với chiếc mặt nạ này, cho dù là Tả Luân Nhãn hay Bạch Nhãn cũng không thể phát hiện. Nếu bọn Hyuga chú ý chắc là có thể nhận ra, nhưng không có phản ứng Chakra, bọn chúng chẳng có lý do gì mà quan sát. Ngươi là làm sao biết được?"
Trong tầm nhìn 3D toàn cảnh, cơ thể của Shiore trở nên xuyên thấu, tất cả mọi đặc điểm từ trong ra ngoài đều dễ dàng bị phân tích, khung xương, lượng Chakra, yếu điểm. Năng lực không thua kém gì Bạch Nhãn. Chỉ thiếu khả năng nhìn xuyên thấu. Đây là năng lực của Harpuia, kết hợp với Radar càng khiến nó thêm mạnh mẽ.
"Ngươi có thể nói là đôi mắt ta rất tinh tường." Shu chĩa kiếm về phía Shiore. "Nói đi, ngươi muốn cái gì?"
Lưỡi của Shiore thè ra, chiều dài bất thường, trông giống như một con rắn.
"Yuki Kohaku sở hữu Huyết Kế Giới Hạn Băng Độn, chị em song sinh với kẻ đ·ã c·hết ở Sóng Quốc. Yuzuriha Inori, trước giờ chưa từng dùng qua nhẫn thuật, khả năng rất lớn là không thể dùng được nhưng thể thuật rất mạnh. Từng g·iết qua một trung nhẫn mà không đổ một giọt mồ hôi. Cuối cùng là Ouma Shu, hay đúng hơn Yuki Shu. Dù chưa được mười tám tuổi nhưng thực lực rất mạnh, một mình xoay chuyển cuộc chiến trên đảo Doto. Nhẫn thuật đặc trưng là Thiên Thủy Băng Long, cấp độ ít nhất phải là B, thậm chí có thể là A. Kiếm thuật không tồi, có thể so sánh với Thất Vụ Đao Khách." Shiore chậm rãi nói.
Haku nhíu chặt lông mày, trong lòng có chút khẩn trương. Kẻ này tìm hiểu tường tận về ba người như vậy, chứng tỏ thế lực của ả không hề yếu. Đã như thế ả vẫn lộ mặt mà không có một chút đắn đo. Lời giải thích duy nhất là Shiore mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
"Rất ấn tượng." Shu vỗ tay, khuôn mặt trở nên lạnh lẽo. "Ta có nên tiễn ngươi xuống địa ngục không nhỉ?"
Shiore mỉm cười và nói: "Đừng nóng. Ta không muốn g·iết ngươi."
Shiore xắn tay táo trái, để lộ ra một hình xăm có họa tiết kì lạ. Ả cắn lấy ngón tay, máu tươi ứa ra. Shiore quẹt một đường lên hình xăm. "Chỉ muốn xác nhận một vài điều."
"Đó là Khẩu Ký Thuật." Haku lên tiếng. "Thuật này có thể triệu hồi tới yêu thú trợ giúp cho bản thân."
"Nguy hiểm không?" Inori nói.
"Tùy. Yếu nhất rất vô dụng. Mạnh có khả năng đạt tới cấp thượng nhẫn, thậm chí cấp ảnh." Haku trầm trọng nói, em rất đề phòng kẻ này.
"Hai em kéo giãn khoảng cách đi, tên này để anh xử lý." Shu nói.
"Vâng." Inori và Haku hóa thành hai bóng mờ biến mất.
"Ngươi tự tin có chút thái quá, Shu ạ! Mặc dù ngươi rất là mạnh so với những đứa khác trong cuộc thi này, nhưng so với ta..."
Shiore kết ấn. "Khẩu Ký Thuật!"
Một làn khói dày đặc và to lớn bao vây lấy ả, hình dáng của một con rắn khổng lồ dần hình thành, cả khuôn mặt của nó phải to đến mấy mét, Shiore đứng trên đầu nó mà trông chẳng khác gì một con bọ.
"Leviathan, có trò cho ngươi tiêu khiển rồi đây. Băng Độn - Thiên Thủy Băng Long." Shu cầm Yosamu chém một nhát vòng cung.
Hơi nước trong không khí ngưng đọng thành băng, chúng tạo thành những bông tuyết trắng lơ lửng và rồi tụ lại dưới chân Shu. Hình thể của một con rồng chậm rãi hình thành, không hề nhỏ bé hơn con rắn của Shiore. Cả hai đứng trên đầu yêu vật mà bản thân mình triệu hồi.
Leviathan thích thú nhập vào trong đầu của con rồng băng, hai cặp mắt của nó lóe lên màu đỏ, trông vừa đáng sợ vừa diễm lệ.
"Thật kỳ diệu! Thật mạnh mẽ!" Shiore hưng phấn, giọng cất cao. "Nguyên thú tạo thành từ Chakra không có gì mới mẻ. Nhưng ít ai có thể gọi nó ra với kích cỡ tầm này mà không đổ một giọt mồ hôi. Nếu ta là ngươi, cần gì bọn rắn ở Long Địa Động nữa."
Shu khoanh tay, mở miệng nói: "Thoải mái đi, Leviathan!"
Con rồng băng gầm lên, tiếng hét to lớn vang vọng cả khu rừng. Chim chóc sợ hãi tung người khỏi cành, bay lên đầy trời.
Anko ngồi ngoài hàng rào, khuôn mặt tham lam mà tập trung ăn hàng. Cô khẽ giật mình vì tiếng gầm, ánh mắt sắc bén nhìn về khu rừng. Chỉ môi âm thanh đã có áp lực như thế này, trong đám thí sinh không có mấy ai có khả năng làm ra. Con vĩ thú có thể làm nhưng nó đã bị phong ấn. Bọn Sa Ẩn cũng có thể là chủ nhân của âm thanh này. Nhưng không hiểu sao Anko lại nhớ đến tên mặt trắng của Vụ Ẩn.
Đâu đó trong khu rừng, Naruto cùng hai thành viên trong đội bàn bạc kế hoạch với nhau. Hắn chau mày khi nghe thấy tiếng gầm, lòng có chút gấp gáp. Sakura e ngại, nhưng giấu sâu trong lòng, ngoài mặt thì vẫn vô cảm. Yukiko sững sờ, cả đời em chưa bao giờ nghe qua tiếng động gì dữ dằn như thế.
Bên đội của Neji, bọn họ vội vàng mà di chuyển trên các tán lá, chủ động tìm kiếm đối thủ. Cả ba đều dừng lại khi nghe thấy động tĩnh.
"Tính sao đây?" Tenten nói.
"Đi xem thử chứ?" Rock Lee nói.
Neji bật lên Bạch Nhãn, nhìn về hướng thanh âm. Khoảng cách quá xa nên hắn không thể tìm được nguồn gốc thanh âm, giới hạn của hắn chỉ đạt tới năm mươi mét. Neji lướt Bạch Nhãn một vòng, kiểm tra bốn phía của mình. Không xa đó có một đội khác đang ở gần.
"Bên kia có một đội. Chúng ta qua đó trước. Nếu không đạt được cuộn cần thiết thì đi xem."
Đội mười, bao gồm Shikamaru, Ino và Choji, đều rất nhát gan. Cả ba chui vào bụi cây mà trốn kĩ. Tiếng gầm khiến cả bọn khẽ run đôi vai.
Ino sợ hãi nói: "Tiếng... tiếng gì thế nhỉ?"
"Quỷ. Chắc chắn là quỷ." Choji mặt béo nói.
"Quỷ cái gì mà quỷ. Âm thanh này phát ra từ một con thú rất khổng lồ." Shikamaru cắn móng tay, đầu suy nghĩ, miệng thì lẩm bẩm.
"Đó không phải là quỷ còn gì?" Ino tái mặt nói.
Shikamaru lắc đầu. "Con thú làm ra được âm thanh như vậy chỉ có hai. Một là yêu thú khổng lồ triệu hồi từ Khẩu Ký Thuật. Hai là nguyên thú hình thành từ nhẫn thuật cấp B. Cả hai đều vượt quá cấp bậc hạ nhẫn của chúng ta, rốt cuộc là tên quái vật nào?"
Đội tám, Hinata, Kiba và Shino nằm ở hướng Tây Bắc. Cả bọn không ngừng chạy về trung tâm.
Hinata trong đầu thì thầm lo lắng: "Mong là Naruto vẫn ổn."
Tiếng gầm truyền tới, cả bọn dừng lại. Akamaru, con c·h·ó của Kiba, bỗng xù hết cả lông, miệng gầm gừ.
Shino nhìn sang: "Akamaru nhận ra nó không?"
Kiba vuốt ve bộ lông trắng, trấn an nhẫn khuyển của mình. Cậu nói: "Không rõ. Chỉ biết là rất mạnh. Hinata, cậu thử xem."
Gân quanh mắt của Hinata nổi lên, tầm nhìn của Bạch Nhãn tăng cao, em quay đầu mà dùng đặc tính xuyên thấu kiểm tra khu vực xung quanh. Bạch Nhãn của Hinata mặc dù không thể nhìn rõ kinh lạc như Neji, lại có tầm trinh thám vượt xa hắn, đạt tới tận một cây số.
"Tiếng động đó không ở gần chúng ta. Nhưng lại có một đội khác cách đây không xa." Hinata nói.
"Là ai?" Kiba nhúc nhích cái mũi, thử đánh hơi xem có mùi nào quen thuộc không.
"Là bọn Sa Ẩn."
Nhóm của Sa Ẩn chính là ba tên Gaara, Kankuro và Temari. Hai trong số đó thì Shu đã gặp ở quán mì. Gaara đứng phía trước, Kankuro và Temari đứng đằng sau. Đối diện bọn hắn là ba tên nhẫn giả đến từ Vũ Ẩn. Sau lưng bọn chúng đều mang rất nhiều ô dù có cán làm bằng tre.
"Ba tên ranh Sa Ẩn, muốn c·hết sao?" Kẻ cầm đầu đội Vũ Ẩn là Shigure, một gã đàn ông cao lớn, khuôn mặt có một vệt sẹo dài cắt qua mí mắt trái. Gã không hề mở con mắt này. Rất có thể đã mù.
Hai đồng đội của gã là một tên hơi lùn và một tên rất lùn, sau lưng bọn chúng đều mang ô.
Đội của Hinata mon men lại gần, bọn nó núp trong một bụi cỏ mà lén lút quan sát hai phe. Akamaru khẽ "ẳng" một tiếng nhỏ, cơ thể run rẩy.
"Nó nói gì thế, Kiba?" Shino lên tiếng.
"Tên Vũ Ẩn cao cao kia rất nguy hiểm."
Hinata có chút lo lắng, trong lòng thầm nghĩ ai trông cũng thật mạnh mẽ. Điều mà em không hề có.
"Không cần nói nhiều. Đánh đi." Gaara lên tiếng.
Shigure giật mình, con mắt quan sát kĩ càng thằng nhóc lùn tóc đỏ.
Kankuro thở ra một hơi dài và nói: "Gaara, bỏ đi. Chúng ta đi thu thập tin tức trước đã, lỡ cùng một cuộn giấy thì chỉ phí công."
"Không quan trọng. Kẻ nào gặp ta, đều phải c·hết." Gaara nhẹ nói.
Kankuro chảy mồ hôi hột. Vì cái tính cách này mà nó mới ghét đi chung với thằng em điên. Hở ra là đánh đánh g·iết g·iết.
"Vậy thì đánh đi!" Gã Vũ Ẩn rút mấy chiếc ô và ném chúng lên trời. "Cho mày c·hết."
Shigure kết ấn. Từng chiếc ô quay vòng như chóng chóng. Kim châm tuôn ra như mưa, ào ào bắn về phía của Gaara.
Những kim châm này đều được Shigure dung nhập Chakra, từ đó gã có thể điều khiển hướng đi của chúng. Kim châm hoàn toàn bao vây Gaara, không chừa một hướng nào để né. Đáng tiếc, Shigure đã quá tự tin vào bản thân.
Một quả trứng tạo thành từ cát bao bọc lại Gaara, độ dày gần đến ba mươi centimet, bề mặt cứng cáp không gì sánh nổi. Cho dù là những chiếc kim châm tốc độ cao cũng đục không thủng. Chúng bị dính trên mặt cát, trông giống như bộ lông của một con nhím.
"Cái quái gì?" Shigure há mồm ngạc nhiên.
"Tạm biệt." Gaara vươn tay, một nhúm cát lao lên từ đất và vây chặt Shigure thành một cái kén. Gã không thể di chuyển được một chút.
Gaara cầm lên một cây dù vừa rơi xuống đất và che lấy ánh nắng trên cao. Bóng đổ xuống, khiến cho khuôn mặt hắn đen thui, bàn tay thì chậm rãi nắm lại. "Táng Sa!"
Kén cát bóp nát Shigure, cơ thể gã vỡ vụng, máu bắn tung tóe văng xa tận mấy mét. Một cơn mưa máu đổ xuống, vừa vặn rơi trên cây dù của Gaara, không để hắn bị vấy bẩn.
Đội tám run cầm cập. Kiba há to miệng không thể ngậm. Shino hít sâu, lòng cảm thấy sợ hãi. Hinata che lấy miệng, ngăn không cho mình phát ra tiếng. Em bật Bạch Nhãn nên càng thấy rõ cái kết của Shigure.
Hai tên Vũ Ẩn còn lại hốt hoảng, ném cuộn giấy của đội chúng lên mặt đất. "Xin hãy tha cho bọn ta! Đây là cuộn giấy!"
Gaara không hề để ý, hai tay vươn lên, cát chạy tới. Tiếng thét hãi hùng vang vọng khu rừng.
Con rắn và con rồng tông vào nhau. Gai băng mọc ra ngay mũi của Leviathan, tạo nên một cái sừng nhọn hoắc. Con rắn khổng lồ không kịp dừng lại, bị Leviathan đâm thủng đầu, máu nhuộm đỏ bề mặt trơn láng của pha lê xanh. Shiore thì đã kịp thời tung người, đáp lên một cành cây gần đó.
Tiếng thét vọng tới chỗ hai người.
"Nghe thấy không Shu? Có rất nhiều linh hồn đang đau khổ trong khu rừng này đấy. Tất cả cũng chỉ vì một cuộc thi vô nghĩa của Diệp Ẩn." Shiore lên tiếng.
Shu nhướng lông mày, lòng chẳng để tâm và nói: "Nếu ngươi không còn trò nào nữa, trò chơi nên kết thúc."
Cái sừng trên đầu rồng băng tan đi, cái miệng của nó biến lớn, hàm răng trở nên to hơn và nhọn hoắc, mang đầy sự c·hết chóc. Leviathan lao tới, mở rộng miệng mà cắn về phía Shiore.
Shiore cười toét miệng, chạm đến cả mang tai trông rất quái dị. Hai tay của ả kết ấn nhanh như chớp.
"Ta rất vui mừng! Rất vui mừng, Shu ạ! Ngươi sẽ là một con cờ hữu dụng đối với ta."
Đôi bàn tay của Shiore mờ ảo, vô số ấn kết thành chỉ trong vòng chưa đầy một giây, tốc độ vượt xa bất kì kẻ địch nào Shu từng thấy.
"Phong Độn - Bạo Long Quyển!"
Ả mở to miệng, một làn gió khủng bố phóng ra, đánh bay băng long. Rễ của những chiếc cây khổng lồ bóc lên, tán lá bị thổi bay trụi lũi. Shu không kịp phản ứng và văng khỏi đầu rồng, cả cơ thể đập lên thân gỗ, ngã lên nền đất.
Leviathan bị ném đi vài cây số, tông ngã cành cây ầm ầm, bóng dáng hoàn toàn khuất đi xa. Shu vội vàng đứng lên, vừa kịp nhìn thấy cái cổ của Shiore dài ra bất chợt, kinh tởm như một con yêu quái. Cái đầu của ả phóng tới, hàm răng mở ra và cắn vào một bên vai của Shu.