Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Tận Trùng Sinh
Unknown
Chương 69: Toan tính của Khương Thần
Chương 69: Toan tính của Khương Thần
Lại nói, Khương Thần sau khi trấn áp hai cái âm hồn kia liền khiến cho bọn chúng sợ hãi co rúm lại.
Lúc này, hắn mới lấy từ trong túi ra một lá bùa, trên đó có vẽ những văn tự kỳ lạ, bề ngoài thì viết một chữ trấn to đùng.
“Đại nhân…đây là?”
Âm hồn bạch y nữ nhân nhìn tới lá bùa kia, thân thể không tự chủ run lên. Từ trên đạo phù chú kia, nàng có thể cảm nhận được một luồng vô hình áp lực khiến cho bản thân cảm thấy nghẹ thở.
“Phong ấn một nửa thực lực của các ngươi, các ngươi có phục?”.” Khương Thần vẫn ngồi ung dung trên ghế, ánh mắt hiện lên chút lăng lệ, nói.
“Phục…phục…” Bạch y nữ tử dường như nhận ra trong ánh mắt lão ẩu hiện lên chút không cam lòng, vội vàng cúi đầu nói.
Khương Thần cười nhạt nói:
“Không nên nghĩ ta làm như vậy là quá mức. Không cho các ngươi hồn phi phách tán đã là nhân từ với các ngươi rồi. Nếu như còn xuất hiện trước mặt ta một lần nữa, ta tất diệt các ngươi.”
Nói đoạn, Khương Thần phất tay. Lá bùa trên không trung lập tức lóe lên một đạo ánh sáng chói mắt. Lá bùa hóa thành phù văn huyền ảo sau đó phân biệt đánh thẳng lên người lão ẩu cùng bạch y nữ nhân.
Chỉ thấy lão ẩu hét thảm một tiếng, thân thể càng thêm mờ ảo. Bạch y nữ tử còn khá hơn một chút, chỉ là khuôn mặt hiện lên tái nhợt, thân thể không tự chủ được tự biến về dạng hồn thể.
“Cút đi. Nhớ kỹ lời ta nói.”
“Vâng…vâng.”
Sau khi hai cái âm hồn đi khỏi, lúc này Khương Thần mới mở quan tài ra, giải phóng tự do cho Cao Nhược Vũ.
Cao Nhược Vũ lúc này nằm gọn trong quan tài, bộ dáng nhu nhược yếu đuối tựa như một con mèo nhỏ. Thân thể co ro, run rẩy lên từng nhịp.
Thời điểm ánh sáng chiếu vào, hai mắt của nàng mở to, trong mắt ngập nước.
“Khương Thần…” Cao Nhược Vũ khẽ nỉ non: “Ta sợ…”
“Được rồi, không còn chuyện gì nữa. Không cần sợ.”
Khương Thần đem Cao Nhược Vũ dìu ra khỏi Trấn Hồn Quan, tiện thể an ủi nàng một phen.
Thời điểm hai cái âm hồn kia bị Khương Thần đánh bỏ chạy, âm khí trên người nàng cũng đã được tiễu trừ một phần. Hiện tại Khương Thần vừa trấn an tinh thần nàng, vừa giúp nàng diệt trừ chỗ tà khí còn lại.
“Chuyện vừa rồi…là thế nào?”
“Ngươi không cần quan tâm. Chuyện này ngươi tốt nhất liền quên đi.” Khương Thần không nhanh không chậm nói: “Ta thấy tinh thần của ngươi cũng mệt mỏi rồi. Nghỉ ngơi đi.”
Cao Nhược Vũ là nữ hài tử thông minh, chuyện Khương Thần không muốn nói thì nàng cũng không dám hỏi nhiều. Chỉ thấy nàng khẽ ừ một tiếng sau đó chậm rãi ngả người xuống giường.
Nàng cũng không vì Khương Thần là nam tử mà tỏ ra ngại ngùng. Có lẽ vì mệt quá mà ngay lập tức liền rơi vào giấc ngủ.
Sau khi kiểm tra thấy Cao Nhược Vũ không có vấn đề gì nữa, Khương Thần liền rời khỏi căn nhà của nàng sau đó âm thầm đi lại trong trang viên Cao gia, bắt đầu tiến hành xây dựng một cái tiểu trận pháp giống như tiến hành ở Từ gia.
“Thật sự mong chờ a…Nếu như có thể xây dựng được Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận thì tốc độ tu luyện sẽ được đẩy nhanh hơn nhiều.”
Hoàn thành trận pháp trong bí mật, Khương Thần lại trở về căn nhà của Cao Nhược Vũ. Nhưng lần này hắn chỉ ngồi ở ngoài cửa. Dù sao trong phòng cũng là một vị nữ tử, đêm khuya thanh vắng nam nữ ở chung một phòng, người ngoài nhìn vào sẽ không hay. Đối với hắn thì không sao nhưng đối với danh dự của Cao Nhược Vũ thì sẽ có tổn hại.
Khương Thần ngồi xếp bằng ở ngoài bậc cửa chậm rãi ngưng thần tĩnh khí, thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí cực kỳ mỏng manh trong thiên địa.
Quanh thân Khương Thần lúc này xuất hiện hai cái quang hoàn mờ ảo. Một quang hoàn màu đỏ một quang hoàn màu xanh lục. Cả hai di chuyển lên xuống từ đỉnh đầu tới bàn chân hắn tựa như một chiếc máy quét.
Khương Thần sở tu song thuộc tính mộc hỏa, hai đạo quang hoàn kia chính là do công pháp hắn tu luyện lúc thôn nạp Hỗn Nguyên Chi khí hình thành nên.
Công pháp tại Đại Thiên Nguyên Giới phần chia gồm Phàm cấp, Linh cấp, Vương cấp, Tôn cấp, Thánh cấp, Đế cấp. Trong đó, công pháp thuộc về Đế cấp kia không có nhiều, chỉ có bát đại cổ tộc mới có thể xuất ra được.
Mỗi công pháp thì đều có giới hạn cảnh giới của nó. Như Phàm cấp công pháp có thể tu luyện tới Nguyên Hồn Cảnh, nếu như đặt chân tới Nguyên Hồn Cảnh, ngươi không đổi một môn công pháp, thì khó lòng có thể đột phá lên Nguyên Linh. Cái này không phải là do công pháp quá cùi bắp không thể đột phá được mà là do công pháp cấp bậc thấp, tốc độ Hỗn Nguyên Chi Khí quá chậm, thọ nguyên ở cảnh giới đó không thể đủ chèo chống đến khi nguyên giả có thể tích s·ú·c để đạt tới Nguyên Linh Cảnh.
Tương tự với Linh cấp công pháp, nguyên giả có thể tu luyện tới Nguyên Đan Cảnh, Vương cấp tu luyện tới Nguyên Tôn Cảnh, Tôn cấp tu luyện tới Nguyên Thánh đỉnh phong. Thánh cấp công pháp tại Đại Thiên Nguyên Giới cơ hồ là đỉnh phong công pháp, nguyên giả có thể tu luyện tới Đại Đế đỉnh phong. Còn như Đế cảnh công pháp, có là một chuyện, có đủ tài lực, vật lực chèo chống cho bản thân tu luyện hay không vẫn là một vẫn đề lớn.
Cái kia cũng chỉ là phân cấp cơ bản do người khác đặt ra, nó cũng không đại biểu đó là thước đó, người tu luyện Linh cấp công pháp cũng không nhất định chỉ có thể tu tới Nguyên Đan Cảnh, bọn họ hoàn toàn có thể tu tới Nguyên Vương Cảnh, thế nhưng sẽ tốn rất nhiều thời gian, thường là đến khi đạt được thành tựu Nguyên Vương Cảnh thì thọ nguyên đã không còn bao nhiêu.
Người có song hệ thuộc tính như Khương Thần thì có hai kiểu tu luyện công pháp. Kiểu thứ nhất là tìm được một bộ công pháp song hệ thuộc tính. Kiểu thứ hai là tu hai loại công pháp hai hệ. Mỗi cách có một đặc sắc riêng, thế nhưng đối với nguyên giả song hệ thì kiếm được một bộ công pháp song hệ thuộc tính vẫn tốt nhất.
Năm xưa, thời điểm còn tại Thánh tộc, Khương Thần tu luyện một môn Thánh cấp công pháp. Hiện tại khẩu quyết của công pháp kia hắn vẫn nhớ như in. Chỉ là dưới điều kiện Lam Hải Tinh như thế này, tu luyện Thánh cấp công pháp thì không biết đến bao giờ hắn mới có thể đột phá được cảnh giới.
Đồng ý việc tu luyện công pháp cao giai sẽ khiến cho nguyên giả có tốc độ, phạm vi thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí cao hơn, chất lượng Hỗn Nguyên Chi Khí cũng cao hơn những người tu luyện công pháp bình thường. Thế nhưng nó cũng dẫn đến ngươi phải thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí nhiều hơn người thường gấp nhiều lần. Dưới sự mỏng manh của Hỗn Nguyên Chi Khí ở Lam Hải Tinh này thì tu luyện Thánh cấp là không hề khả quan chút nào. Tu luyện Vương cấp công pháp là vừa đủ.
Khương Thần cứ thế nhẩm tính trước chuyện tương lai, thời gian thế mà vèo cái đã đến buổi sáng.
…
Lúc này, trong một gian phòng khách sang trọng, một tên trung niên nam tử mang theo hắc y ngồi ngang nhiên trên ghế, bên cạnh hắn là hai vị nữ tử tuổi tầm đôi mươi, khuôn mặt diễm lệ, ăn mặc hở hang, phân biệt ngồi hai bên đùi hắn.
Trung niên nhân này vừa thưởng thức trái cây do hai vị nữ tử đút, bàn tay vừa không ngừng vuốt ve những bộ phận tư mật trên người các nàng. Thậm chí bàn tay của hắn còn to gan hơn, không ngừng đưa xuống nắn bóp bờ mông gợi cảm của hai nàng. Thỉnh thoảng thậm chí còn lần mò qua khe rãnh thần bí kia khiến cho từng đạo thanh âm d·â·m đãng vang vọng trong căn phòng.
“Đại nhân, chuyện ngài dặn dò ta đã cho người hoàn thành.”
Ngồi ghế đối diện hắc y nhân này là một vị trung niên nhân khác khuôn mặt hung tợn. Người này thỉnh thoảng liếc nhìn hắc y nhân đùa giỡn hai vị nữ tử, trong lòng không khỏi nổi lên chút ngứa ngáy, muốn ngay lập tức đi tìm một nữ nhân để giải tỏa nóng bức trong người.
“Rất tốt…xong chuyện này, Huyết Sát bang các ngươi không thiếu chỗ tốt. Đồng thời ta sẽ giúp các ngươi xử lí Hắc Lang bang.”
“Đa tạ đại nhân chiếu cố. Huyết Sát bang sau này chính là thiên lôi, đại nhân sai đâu chúng ta đánh đó.” Trung niên nhân mừng rỡ nói.
“Tốt. Lui ra đi, ta muốn nghỉ ngơi.”
“Vâng.”
Trung niên nhân vừa mới rời đi, cửa phòng khách đóng ầm lại, sau đó là từng đạo thanh âm rên rỉ yêu kiều vang lên. Đoán chừng là hắc y nhân kia đang cùng với hai nữ tử nọ điên loan đảo phương.
**
Các vị đạo hữu, cầu đóng góp ý kiến trong phần đánh giá, cầu góp ý trong phần bình luận, cầu đề cử hoa, ném gạch a. Lỗi chính tả nếu có thì phiền các vị cmt số chương có lỗi để tôi rà lại và sửa ngay nhé. Đa tạ các vị rất nhiều.