Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 126: Tìm hiểu

Chương 126: Tìm hiểu


Bãi biển Tiêu Dương.

Cái tên này chưa từng xuất hiện trên bản đồ thế giới, nhưng với một số người, đó là một hồi ức không thể nào quên lãng.

Một người mang quân hàm Đại Tướng đang đứng trên tòa tháp, hai tay cầm lấy ống nhòm hồng ngoại hướng về phía hải phận, đảo qua đảo lại. Bên cạnh hắn là một số người với những thiết bị máy móc hiện đại cũng đang xem xét, nghe ngóng tín hiệu.

Nếu nhìn kỹ vào hai tay và một phần gò má của vị tướng quân này, ta có thể dễ dàng nhận ra những vết sẹo sắc lẹm đang nằm trên đó. Đa phần những vết sẹo này đã nhạt đi, nhưng vẫn có một vài cái vẫn còn hơi ửng đỏ.

Một người trong nhóm này nói:

"Thưa tướng quân, mọi thứ vẫn ổn!"

"Được, liên tục duy trì kiểm tra, mệt thì đổi người, không thể lơ là một giây phút nào hết!"

"Vâng!"

Vị tướng quân cất ống nhòm, tiến vào trong thang lầu xuống đất, sau đó đi về phía bãi biển. Nơi đó có một người cũng đang đứng nhìn ra khơi.

Trong thấy nàng, ánh mắt nghiêm nghị thường ngày của hắn bỗng trở nên nhu hòa:

"Tử Băng, con thật muốn đi tới đó?"

Nghe được tiếng nói, Tử Băng quay lại, gương mặt nàng lúc này cực kỳ nghiêm trang:

"Dạ! Con muốn đi. Ba cũng đã đồng ý rồi!"

Tướng Quân thở dài, hắn vô thức đưa tay sờ lên vết sẹo sâu hoắm trên đầu:

"Àiiii, thật không biết ông ấy nghĩ gì? Con mới đạt tới Cương Thể tầng 5 mà thôi, đi tới đó mặc dù có thể giúp con tiến bộ nhanh hơn, nhưng nguy hiểm lại cao gấp mấy lần. Con biết không, mười người như con đi, chỉ có một hai người còn sống trở về mà thôi."

Tử Băng nghe vậy mặt cũng không đổi sắc, nàng kiên quyết nói:

"Con biết, nhưng con không thể ngồi đây mãi được."

"Cũng không phải để con ngồi đây mãi. Chân Thực Ma Huyễn đang giúp chúng ta, ít nhất trước mắt là vậy. Chỉ cần cho chúng ta thời gian…"

"Không!" Tử Băng ngắt lời, "Vẫn còn chậm lắm, quá chậm. Mọi người không thể đợi được."

Tướng quân im lặng nhìn cô gái quật cường trước mặt, người mà hắn xem như con ruột của mình. Qua một hồi lâu, hắn thu hồi ánh mắt ban đầu, quay đầu cất giọng đanh thép:

"Con chỉ có ba tháng, ba tháng sau sẽ có một đội đi tới mặt Tây. Trong khoảng thời gian này, nếu không đột phá Cương cảnh thì đừng nghĩ đến chuyện đi tới đó. Ta không cho phép, ai cũng đừng nghĩ cho con đi. Hắn cũng không được!!!"

Tử Băng nhìn bóng lưng vị tướng quân đã đi xa, ánh mắt nàng trở nên nhu hòa, rồi sau một lát liền trở lại kiên định:

"Cám ơn bác! Con nhất định sẽ làm được!!!"


Cách đó một nơi xa, Nhật Lâm đang đứng sau một tàng đá chứng kiến hết thảy.

Hắn cũng không phải núp, nơi đây camera cùng các loại cảm biến quét liên tục, dù cho đứng tại nơi kín đáo không động đậy cũng không thể tránh được dò xét của q·uân đ·ội nơi đây.

Không Gian Ẩn Thân!

Đây chính là cách hắn né tránh dò xét.

Nhìn Tử Băng ở phía xa, Nhật Lâm đưa tay lên cằm suy nghĩ:

"Hồng Nhật tinh này thật không đơn giản như mình nghĩ. Tử Băng đã đạt Cương Thể tầng năm, như vậy có khi nàng đã đạt Kiên Viên Mãn trước lúc chơi game khá lâu rồi. Còn vị tướng quân kia, đã vượt qua Cương Thể."

Đây là Nhật Lâm thông qua thần thức kiểm tra được.

Cũng chẳng trách lúc đầu gặp nàng ở tụ hội hắn không phát hiện được, chỉ cảm giác nàng có công phu thật mà thôi. Nàng đi là luyện thể đạo, lực lượng nằm ẩn trong da thịt. Trừ khi là phát ra, bằng không rất khó cảm ứng.

Huống chi lúc đó Nhật Lâm cũng chưa có Thần Thức, không "quét hình" được!

Còn thực lực của vị tướng quân kia, hắn không biết vượt qua Cương Thể gọi là gì nên chỉ có thể nhận xét như vậy.

"Cũng là dùng công pháp trong Không Gian Ảo, vậy có thể khẳng định đây là của Hệ thống đưa. Cương Thể muốn đạt Viên Mãn, dù là thiên tài cũng phải ba đến năm năm. Nàng hiện tại đã tầng năm, chiếu theo tiến độ cũng phải cần hơn một năm rưỡi nữa. Dù cho có Chân Thực Ma Huyễn, thậm chí là Ma Huyễn Lệnh trợ giúp, cũng cần ít nhất ba tháng!"

Quá gấp rút, thật là không cho người ta thở!

"Đã xem đủ, về thôi! Tình hình có vẻ vẫn còn ổn. Có điều tại sao Tử Băng khăng khăng muốn đi mặt Tây nhỉ? Cửu tử nhất sinh cũng không phải đùa, đây không phải trong game, là c·hết thật! Là ai không thể chờ đợi, người thân hay là đồng đội của nàng sao?"

Hiện tại là 12h đêm, hắn tra xét cũng đã hơn 4 tiếng, những thứ có thể biết cũng đã biết. Cho nên Nhật Lâm quyết định trở về.

Trên đường về, hắn vừa đi vừa suy nghĩ.

Xung quanh đây, ngoài phát hiện những dấu vết tương tự như hồi chiều ở trong rừng, hắn cũng đã tìm thấy rất nhiều vết như thế trong một số mảnh xác tàu và máy b·ay c·hiến đ·ấu chìm dưới ngoài khơi cách đây khoảng 5km.

Đây là hắn dùng Thuấn Di chạy ra đó, lại chui xuống biển tìm kiếm hơn một giờ đồng hồ mới xác định được, sau đó mới trở lại nơi này.

Thông qua Thần thức, hắn biết được niên đại của những vết này cũng rất xa xưa.

Đây là năng lực của Huyền Kinh, sinh trưởng sinh trưởng, làm sao không biết được thời gian trôi qua chứ. Cũng vì thế nên Nhật Lâm mới có thể xác định nơi đây đã lâu không có c·hiến t·ranh.

Ngoài ra, hắn cũng biết được một phần chiến lực của q·uân đ·ội.

Người nơi đây, quân sĩ vẫn là dùng v·ũ k·hí nóng làm chủ, đa phần bọn họ cũng có tu luyện Kiên, nhưng cấp độ không đồng đều.

Chỉ có một số ít sĩ quan cấp Úy trở lên mới được trang bị thêm một thanh v·ũ k·hí lạnh như kiếm, đao hay thương được làm từ chất liệu đặc biệt. Tất cả bọn họ đều là Cương Thể cảnh trở lên!

"Chân Thực Ma Huyễn mới xuất hiện gần đây, bọn họ không có trợ giúp mà vẫn đạt tới tầng thứ này, như vậy xem ra là đã tu luyện rất lâu rồi. Nhưng do trở ngại bởi trọc khí nên chỉ có một số ít vượt qua được Kiên, luyện tới Cương thể. Cũng chỉ có vị tướng quân kia mới đột phá Cương Thể, đi tới một tầng mới."

"Trong số bọn họ, chỉ có tướng quân và một số ít người là có v·ết t·hương do hung thú gây ra, thực lực của họ cũng là mạnh nhất. Có lẽ những người này đã từng đi mặt Tây và chiến đấu với hung thú."

"Tài liệu nơi đây cũng không tiết lộ gì nhiều, chỉ biết đây là một chi bộ đội có nhiệm vụ phòng thủ nơi này, cũng không phải là trại huấn luyện. Ngoài ra còn có một ít tư liệu về hung thú. Mặc dù không giống ma thú trong Chân Thực Ma Huyễn nhưng cũng là những loài hung tàn."

Hình ảnh hung thú có vài loại, chủ yếu lấy động vật biển làm chủ. Có loài như cá chép có sừng, răng sắc nhọn. Có loài như lươn điện nhưng đầu nhọn như mũi tên, có thể phóng thủng thành tàu. Có loài như cá voi, toàn thân đầy gai.

Còn có một loại, chính là thứ gây ra vết cắt kia, Thiết Sí Điểu. Cánh sắc bén như đao, tốc độ cực nhanh. Đây chính là một trong những ác mộng của q·uân đ·ội.

Ngoài tất cả những thứ này, không hề có chút thông tin gì về mặt Tây. Đương nhiên tọa độ và đường đi thì vẫn có, nhưng hiện tại cũng chẳng giúp Nhật Lâm hiểu biết được thêm cái gì.

Cũng cố lại những gì đã biết, hắn tóm tắt như sau:

"Mặt Tây là nhóm đảo nguyên sinh, có hung thú. Thời gian rất lâu trước, ít nhất khoảng sáu bảy mươi năm trở lên từng xảy ra v·a c·hạm giữ hai mặt. Hung thú từng xâm nhập mặt Đông và b·ị đ·ánh lui."

"Hiện nay nhân loại vẫn đang canh phòng nghiêm ngặt. Cũng có một nhóm người đi về mặt Tây, thậm chí thành lập căn cứ bên đó. Ba tháng tới sẽ có quân "tiếp viện"."

"Hệ thống trao cho quân đôi công pháp, lại tạo ra Chân Thực Ma Huyễn, hỗ trợ toàn dân đều có thể tu luyện..."

Nói tới chỗ này, Nhật Lâm bỗng cau mày:

"Là vì muốn giúp Hồng Nhật tinh chống lại hung thú nên mới tạo ra Chân Thực Ma Huyễn, hay là có nguyên nhân khác? Là mình sao?"

Theo Nhật Lâm thấy, dựa theo tình thế này, không sớm thì muộn sẽ có không ít người vượt qua được cảnh giới hiện tại của vị tướng quân kia.

Mà người đã ở cấp tướng (so với công pháp sẽ thu được khi danh vọng đạt cấp 5, cũng là cấp Chủ Thành) hầu như chính là chiến lực cao nhất của cả nhân loại trên Hồng Nhật Tinh rồi. Cùng lắm là hơn một cảnh giới nữa thôi.

Cảnh giới này, có lẽ tương đương với v·ũ k·hí h·ạt nhân di động rồi.

Nhân loại hiện nay vẫn có thể dựa vào những sức mạnh như v·ũ k·hí h·ạt nhân để bảo vệ lãnh thổ của mình từng ấy năm, vậy mặt Tây hẳn cũng không quá mạnh. Như thế, chỉ cần công pháp trong Chân Thực Ma Huyễn tăng thêm hai cấp bậc nữa, đến lúc đó nếu chỉ cần có người tu luyện thành công, Hồng Nhật tinh xem như được cứu.

Nhưng, đây chỉ là phán đoán dựa trên những gì Nhật Lâm đã biết, không nhất thiết sự việc sẽ đúng như vậy.

"Thôi cứ tạm như vậy! Còn thiếu nhiều dữ liệu lắm, suy đoán chi cho mệt óc. Vẫn là phải tu luyện. Chỉ cần càng ngày càng mạnh, dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ giải quyết được."

Tạm bỏ chuyện này sau đầu, Nhật Lâm tăng tốc chạy về khu lều trại.

Vài phút sau, Nhật Lâm đã có mặt trong lều.

Nhận ra Thu Nguyệt đã nằm trong chăn, hơi thở vẫn còn "tỉnh táo" hắn thi triển Không Gian Ngăn Cách bên ngoài, sau đó nhe răng:

"Em gái, sói đến đây!"

Chương 126: Tìm hiểu