Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Chương 127: Phân tích và suy đoán
7h sáng.
Group chat Lâm Môn. Đây là group chat Nhật Lâm tạo ra ngoài đời thực, cũng lấy cùng tên như trong Chân Thực Ma Huyễn.
[Nhật Lâm: Sự việc chính là vậy! Hình ảnh Thanh Hà gửi qua, vết cắt trên đó đúng là do Thiết Sí Điểu gây ra.]
Sau khi vệ sinh ăn sáng xong, hai người Nhật Lâm cũng bắt đầu tiếp tục cuộc hành trình khám phá. Nhật Lâm vừa đi vừa đem chuyện hôm qua ra kể.
Thanh Hà cũng đã tìm được bức tranh, nàng dùng điện thoại chụp hình lại gửi lên group.
[Thanh Hà: Hic…ghê vậy! Hồng Nhật Tinh cũng không yên ổn như vẻ bề ngoài a.]
[Thùy Linh: Tử Băng cũng có mặt ở đó? Nàng định ba tháng sau đi mặt Tây sao? Nguy hiểm nha!]
[Thanh Vân: Cương Cảnh tầng 5 mà cũng gần như là cửu tử nhất sinh? Hơi vô lý, như vậy ai đi cho được? Lần sau là cả một đội quân đi theo, sao có thể ai ai cũng mạnh hơn nàng được?]
Thanh Vân đề ra nghi vấn. Cả một đội quân phòng thủ, chỉ có mỗi cấp Úy trở lên mới có thực lực cao hơn Tử Băng. Nếu ba tháng sau cử một đội quân đi, chắn chắn phần lớn thực lực đều không bằng nàng, chiếu như vậy không lẽ là đi chịu c·hết sao?
[Thu Nguyệt: Nàng nói sợ "mọi người không đợi được". Có phải là có ai hay một nhóm nào đó bị cái gì không? Hay là có sự kiện kinh khủng nào nó sẽ phát sinh nếu không kịp ngăn chặn?]
[Thanh Vân: Hẳn là một nhóm người nào đó cần cứu giúp chăng. Một mình nàng quá nhỏ bé, cũng không thể ngăn chặn cái gì quá lớn lao được. Ngay cả vị Tướng Quân kia dù mạnh hơn nàng nhưng cũng không hề nhắc tới việc này mà.]
Nhật Lâm cũng nghĩ tới vị Tướng Quân kia. Tuổi tác ông ta lớn như thế, lại từng chiến đấu với hung thú, có lẽ là biết rất nhiều thứ. Nhưng hắn cũng không định đi hỏi. Cũng không phải không dám hay sợ bại lộ thực lực gì, mà là cảm thấy bây giờ còn chưa cần tới mức phải làm vậy.
[Nhật Lâm: Chắc là vậy! Chuyện này còn ba tháng nữa, cứ từ từ đi. Thùy Linh có tìm hiểu gì được không?]
Ba mẹ Thùy Linh là thế hệ trước, nhất là Hoàng Lan, bà chính là người thừa kế chính thức duy nhất của Nguyên Quang, cho nên hắn hi vọng hai người biết chút gì.
[Thùy Linh: Ba em không biết vụ này. Mẹ em cũng vậy, nhưng mẹ nói Ông ngoại rất có khả năng biết. Chuyện là cách đây hơn mười năm, mẹ có tò mò hỏi việc liên quan đến vị Nghị Trưởng kia, ông ngoại không trả lời nhiều, chỉ nói vị kia có thể tin tưởng 100%.]
100%? Nhắc tới vấn đề này, Nhật Lâm cũng có chút nghi hoặc. Làm gì thật sự có ai đáng giá tin tưởng 100% cơ chứ.
Ngay cả chính một người đôi khi cũng có nhận định sai lầm về chính mình, cứ nghĩ mình là loại người này, nhưng khi đụng chuyện thật lại xử sự hoàn toàn khác hẳn với suy nghĩ lúc trước.
Tin nhắn trong group tiếp tục, lần này là Thanh Ha, nội dung chính là nghi vấn này.
[Thanh Hà: Tại sao lại có thể có nhận định chắc chắn như vậy được nhỉ?]
[Thùy Linh: Mẹ tôi cũng có hỏi, nhưng ông ngoại không giải thích rõ ràng, chỉ nói hai từ… Dị…Năng!]
Nhật Lâm giật mình!
Lại là Dị Năng!
Cách đây vài ngày, hắn nhìn thấy được hai từ này trên ẩn tính của Lưu Ly, bây giờ chúng lại xuất hiện một lần nữa.
Nói thật, Nhật Lâm không có hảo cảm với hai từ này lắm. Nếu xét theo nghĩa đen, dị năng có nghĩa là năng lực kỳ dị, dị thường. Và theo cách hiểu của đa số người, đây là năng lực… trời cho!
Nghĩa là tự nhiên một ngày đẹp trời nào đó, ngươi liền thức tỉnh và có nó.
Điều này quá… phi lý! Không đúng với cách mà hắn đạt được năng lực trong Huyền Kinh.
Hắn lĩnh ngộ huyền ảo trong Huyền Kinh, do lĩnh ngộ thành công nên biết được cách Sinh, Biến và Hóa của vạn vật, đồng thời cũng đạt được vài năng lực từ đó. Nhưng đây là do hắn đã "hiểu rõ" nên mới có thể làm được, chứ không phải trời sinh là có.
Cũng giống như ngươi đốt lửa, biết được ma sát sẽ sinh ra nhiệt, kết hợp với oxi và vật dẫn sẽ sinh ra lửa. Đây là logic!
Nhưng Dị Năng lại phá vỡ quy tắc này! Không biết nguyên lý nhưng lại có thể sử dụng. Chỉ cần đưa bàn tay ra, suy nghĩ tới lửa là a lê hấp, lửa xuất hiện.
Quá giả!
Trừ khi giống như vật thần bí đem hắn vào thế giới này, hắn cũng chỉ cần nghĩ muốn phát kỹ năng không gian là có thể phát. Nhưng loại vật này chắc chắn phải ở cấp bậc cực cao kìa.
Không thể như hàng chợ thông thường mà một số người cũng có khả năng có như Dị Năng được.
"Hẳn là có một cách nào khác để giải thích việc này." Nhật Lâm thầm nghĩ.
Group chat vẫn tiếp tục.
[Thanh Hà: Dị Năng? Là năng lực như Cảm Tâm của Lưu Ly phải không?]
Chuyện về Dị Năng, Nhật Lâm cũng có kể cho mọi người biết.
[Thùy Linh: Chắc vậy, nhưng công dụng có lẽ khác nhau. Lưu Ly chỉ cảm ứng được một thoáng tâm tình mà thôi, còn cái này lại có thể khẳng định 100% ông ta sẽ không làm trái. Cũng thật là khó hiểu!]
[Lâm Chi Linh: Có lẽ bọn họ cho rằng Dị Năng luôn chính xác nên mới đưa ra nhận định tuyệt đối như vậy. Có khi ngay cả bản thân bọn họ cũng không biết Dị Năng là gì, tại sao lại có không chừng.]
[All: Ừm, vậy Dị Năng là gì?]
[Lâm Chi Linh: …Khặc khặc… anh không biết! Nhưng anh cho rằng phải có nguyên nhân mới khiến một người có thể sở hữu nó. Có lẽ là như… thần giao cách cảm, nhà tiên tri hay nhà ngoại cảm chẳng hạn.]
Đang nhắn tin, Nhật Lâm đột nhiên nhớ tới những loại người này. Thế giới này vẫn lưu hành những nhà tiên tri và ngoại cảm, cũng không phải hoàn toàn là l·ừa đ·ảo.
Một số người thật sự nói đúng khá nhiều, trên 80%. Đây không thể là nói họ ăn may được, vì dạng người này trong toàn bề dày lịch sử của Hồng Nhật Tinh cũng có không ít.
[Thu Nguyệt: Ý anh là họ cũng gặp những cú sốc về tinh thần, hoặc là bị tổn thương gì đó?]
Đây là cách giải thích thông dụng cho những loại người như này được đa số chấp nhận. Nhưng cũng không ai có thể giải thích nguyên lý cụ thể được.
[Lâm Chi Linh: Anh không chắc! Nhưng hẳn là có một cơ chế tương tự nào đó. Những vị tầng cao nhất kia đều là nhân tinh, nếu chỉ đơn giản là một vài người có năng lực như ngoại cảm hay tiên tri, hẳn họ đã không gán hai từ Dị Năng vô đây.]
Đúng vậy, nếu chỉ là một vài người đột xuất, cùng lắm họ chỉ đánh đồng như những nhà ngoại cảm hay tiên tri bên ngoài mà thôi. Những người này chỉ là số ít, không giải thích được thì không giải thích được, chẳng ai quan tâm mấy.
Nhưng nếu đã dùng tới hai từ Dị Năng, thì đây chính là công nhận có tồn tại loại năng lực này rõ ràng, không hề mơ hồ nữa rồi.
Ý nghĩa hoàn toàn khác nhau!
[Lâm Chi Linh: Được rồi! Cái này cũng từ từ tìm hiểu thôi. Chúng ta cứ tập trung tu luyện, tăng cao thực lực của mình mới là chủ yếu.]
Chuyện này nói phức tạp thì cũng phức tạp, nhưng hiện tại chưa phải lúc hắn cần quan tâm.
Nói trắng ra, do Nhật Lâm biết có bàn tay của tên Hệ Thống nhúng vào, nên hắn cứ theo lời của Hệ Thống mà làm. Chính là chơi game và tu luyện.
Để ý một chút là được, còn việc gì tới thì tới. Có thực lực, chuyện lớn cũng thành chuyện nhỏ!
[All: Ok anh!]
…...
Nói chuyện xong xuôi, Nhật Lâm và Thu Nguyệt tiếp tục hành trình khám phá rừng nguyên sinh. Lần này Nhật Lâm cũng cố tình sử dụng Không Gian Cảm Ứng cho mỗi địa điểm tham quan, thử xem coi có những dấu vết gì khả nghi, nhưng không có thu hoạch gì.
Xem ra nơi này chỉ có khu vực ngoài bãi biển kia mới có chiến sự.
Chương trình tham quan là bốn ngày ba đêm, hai đêm còn lại hắn cũng đi tới khu bãi biển Tiêu Dương để xem coi có phát hiện gì mới không, kết quả cũng là như cũ.
Có điều hắn phát hiện Tử Băng đã rời khỏi, có lẽ là đi tập luyện để chuẩn bị cho đợt Tây Tiến sắp tới.
Ba đêm, hắn và Thu Nguyệt cũng "nghiên cứu" song tu đại pháp ba lần, thực lực cũng là có tăng lên một ít nhưng không đáng kể.
Nghiêm túc suy nghĩ về điều này, Nhật Lâm suy đoán có lẽ là do thời gian tu luyện sau khi song tu quá ngắn.
Cũng như nếu ngươi đã hiểu một thứ gì đó hơn 90% dù cho có cố gắng tìm hiểu sâu hơn cũng chỉ thêm không quá tới 10% không đạt tới hiệu quả như lúc đầu. Từ 0% nhảy vọt lên 90%.
Giả sử bây giờ Thu Nguyệt đi tu luyện, "gia tăng và làm mới thêm tâm cảnh" lên 90 tới 100 điểm lần nữa. Nếu lúc đó lại song tu, có lẽ sẽ đạt hiệu quả như hôm vừa rồi.
Đây là nói về cách mà thực lực và cảnh giới tăng tiến theo pháp song tu, cũng không phải nói Nhật Lâm "ăn" xong thấy ngán...khặc khặc.