Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 158: Bốn trận doanh và phân chia thiết lập
Cách Nhật Lâm còn khoảng 800m, một chiếc phi chu màu vàng kim đang lướt tới.
Ảo Ảnh hiện đứng trước mũi thuyền, mắt cảnh giác nhìn quanh.
Hoàng Phúc lúc này cũng đi tới bên cạnh hắn, cau mày:
"Đại ca, vẫn chưa phát hiện người của Công Hội Hải Triều và các nhóm khác. Vô lý thật, theo tên Tam Tử nói, bọn hắn xuất phát trước chúng ta, mà bây giờ đã sắp tới nơi hội hợp vẫn không thấy mặt."
Thiên Yết đang đứng bên cạnh, nghe Hoàng Phúc nói liền khinh thường:
"Nhóm bên Đại Công Tử chắc chắn là đang ẩn núp đâu đó, hắn dám ra tay trước?"
Ảo Ảnh lúc này cũng thu hồi ánh mắt, gật đầu nói:
"Nhóm bên Đại Công Tử hôm qua đã dùng Tử Kim Phi Chu đi trước rồi. Bọn hắn cũng sẽ mai phục đâu đây, bên Hồng Bá sẽ không dám manh động. Vả lại thời gian cũng chưa tới. Có lẽ phải đợi chúng ta đến nơi hội họp, cầm lấy Ma Huyết Thạch đem đi thì cốt truyện mới xem như bắt đầu."
Thiên Yết và Hoàng Phúc gật đầu.
Dù sao đây cũng là game, cốt truyện vẫn cần phải có.
Nếu không Nhật Lâm cũng chẳng cần đợi tới giờ này, đi tìm người nắm giữ Ma Huyết Thạch xử lý là được. Nhưng hắn thừa biết có lục tung hết toàn bộ Chân Thực Ma Huyễn cũng sẽ tìm không ra, vì vậy cũng chẳng cần phải phí thời gian vô chuyện này.
Dừng một chút, Ảo Ảnh lại liếc nhìn ra những khu vực khác trên thuyền, trầm giọng nói:
"Cũng phải cẩn thận những nhóm bên mình. Lát nữa coi chừng bị âm."
"Vâng!" Thiên Yết hai người giật mình, nghiêm trọng gật đầu.
Trận doanh, đương nhiên không thể nào chỉ một người hay một nhóm. Chỉ cần là đạt danh vọng cấp 3 và có Linh thể, cũng có khả năng sẽ được chiêu gọi.
Nhóm của Ảo Ảnh, chỉ có hắn, Thiên Yết và Hoàng Sơn là đủ điều kiện, những người khác không được.
Ngoài ra trên chiếc thuyền này còn 8 nhóm nữa. Mọi người ngoài mặt tuy là cùng chung một trận doanh, nhưng ai biết sau khi đạt được thắng lợi thì có trở mặt?
Dù sao tên Tam Tử cũng chỉ cần Ma Huyết Thạch, ai đem tới cũng được.
Thiên Yết suy nghĩ một chút, bỗng lên tiếng:
"Có ai biết thông tin của nhóm người Đại Công Tử không?"
Hoàng Phúc lắc đầu:
"Không! Tên Đại Công Tử được thiết lập là mạnh nhất trong ba người, hai đứa em hắn không có năng lực dò xét quá chi tiết."
Ảo Ảnh cười cười, nhưng nụ cười của hắn hơi có chút bất đắc dĩ.
"Hả! Đại ca anh biết?" Hoàng Phúc nhận ra nét mặt của hắn, mừng rỡ hỏi.
Nếu biết được nhóm của đối phương, vậy có khả năng sẽ tra ra được các kỹ năng của họ. Như vậy khả năng thắng sẽ cao hơn.
Ảo Ảnh cười khổ gật đầu:
"Biết! Lưu Ly mới vừa nhắn cho anh. Tin tức này giờ có lẽ bên Hồng Bá cũng biết."
"Ồ! Là những nhóm nào? Rất đông sao?" Thiên Yết thấy vẻ mặt của Ảo Ảnh, lo lắng hỏi.
Ngay cả Ảo Ảnh cũng có vẻ mặt như vậy, e rằng số lượng người chơi bên đó rất là lớn.
Nói về thực lực trong thành Sát Lang, Tinh Nhật Vân Hà, Hải Triều và Ảo Mộng Chi Hồn là mạnh nhất.
Mà Hải Triều bên phe Nhị Tử, bọn hắn là Tam Tử, còn Tinh Nhật Vân Hà thì không có tham gia nhiệm vụ này. Mà nếu như thế thì e rằng chỉ có số lượng mới có thể khiến cho Ảo Ảnh có biểu hiện như vậy.
Ai ngờ Ảo Ảnh nghe hắn nói lại lắc đầu, sau đó mở miệng nói ra một cái tên:
"Lâm Chi Linh!!!"
"Là hắn!" Hoàng Sơn và Thiên Yết cùng thốt lên.
Ảo Ảnh gật đầu, nghiêm túc nói:
"Là hắn! Lưu Ly nhận được tin, sáng nay hắn xuất hiện trong thành Thanh Loan, triệu hồi một con ngựa. Sau đó chở theo một cô gái đi ra thành. Do con ngựa có hình dáng khá đặc biệt, một số người tò mò chủ nhân của nó nên đã tra xét."
"..."
Hoàng Phúc qua một lúc kh·iếp sợ, lại tức giận chửi thề:
"Con bà nó! Chúng ta tân tân khổ khổ mới giành được nhiệm vụ này, sáng nay lại vội vội vàng vàng đi làm, tâm trạng lúc nào cũng căng thẳng. Còn hắn thì qua đó trước cả ngày, lại thư thích tán gái. Có còn thiên lý hay không. Mé!"
"..." Thiên Yết và Ảo Ảnh im lặng nhìn hắn.
Tên này có phải là độc thân cẩu quá lâu, thời điểm này lại đi chú ý cái này.
Thiên Yết lắc đầu, vỗ vỗ vai Hoàng Phúc:
"Người anh em, bớt đau buồn."
"..."
Ảo Ảnh mặt đen. Hắn tức giận nói:
"Bây giờ là lúc nói những cái này?"
"Khặc khặc… đại ca bớt giận. Chúng ta cũng không biết thực lực hắn thế nào nha. Trên Ma Đầu Trường hắn cũng không thể hiện hết. Huống chi chỉ biết có mình hắn, những người khác cũng không có thông tin gì."
"..."
Ảo Ảnh lắc đầu thở dài.
Thiên Yết nói đúng. Biết cái tên cũng chả ích gì. Kỹ năng thế nào, tổng quân số bao nhiêu, không hề có tin tức.
"Ngư ông? Nếu vậy có lẽ không quá nhiều, nhưng, chắc chắc đều là hảo thủ." Ảo Ảnh trầm tư, "Dù sao tỉ lệ thắng cũng không thể thiên vị, dựa vào bản lĩnh đi."
Đã phân trận doanh, vậy phải phân chia phần thắng các bên cho đều. Nếu không thì cũng chẳng cần phải màu mè, chỉ cho một bên có nhiệm vụ là được, dẹp hết ba cái trận doanh đi.
Ảo Ảnh cũng là căn cứ vào logic của game mà suy đoán.
…...
Khoảng mười phút sau, bên dưới khu vực mà Phi chu của nhóm Ảo Ảnh vừa bay qua, vài nhóm người chơi xuất hiện.
Họ chính là nhóm người mà Hoàng Phúc nhắc tới ban đầu, trận doanh bên Nhị tử. Nhóm của Hồng Bá cũng ở trong đó.
Lúc này, một người trong nhóm của hắn nói:
"Hội trưởng, Ảo Ảnh đã tới được hơn 10 phút. Còn tên Lâm Chi Linh kia vẫn không thấy tung tích."
Người này vừa nói xong, chưa đợi Hồng Bá phản ứng thì người khác trong nhóm cũng lên tiếng:
"Hội trưởng, ngài thật sự muốn như vậy? Chúng ta chỉ có một cơ hội thôi."
Hai người này, đều là người chơi chuyên nghiệp, thực lực đứng thứ 3 và thứ 12 theo xếp hạng trong thành Sát Lang. Bọn hắn được Hồng Bá trả một cái giá cao, chấp nhận ký kết hợp hồng hợp tác.
Bọn hắn được tài nguyên, tin tức, còn Hồng Bá được sự trợ giúp của bọn hắn khi cần.
Đối diện, Hồng Bá sau khi nghe hắn nói liền tự tin đáp:
"Yên tâm, ta đã tính kỹ rồi. Không có sơ suất đâu."
Người vừa hỏi, cũng là người có thực lực top 3 nhìn Hồng Bá thật sâu một lát, sau đó nói:
"Dù sao cũng đã nhận tiền, công cũng có thể hưởng chung, hi vọng ông biết mình đang làm gì."
Nói xong, hắn cũng không tiếp tục tra hỏi, quay người bước đi.
Tên top 12 còn lại nghi hoặc nói:
"Hội trưởng, có thật tên Lâm Chi Linh chỉ đi một mình? Đại công t·ử t·rận doanh, không phải nên là mạnh nhất, hay ít nhất là tỏ ra "trâu" nhất sao? Dù cho hắn là người chơi đệ nhất, nhưng đối với số lượng vài chục người của hai trận doanh thì cũng không đủ nhét kẻ răng a."
Hồng Bá lắc đầu, cười đáp:
"Ai bảo mình hắn thì không được "trâu"? Theo tin tức Nhị tử vừa đưa cho ta, phi chu Lâm Chi Linh sử dụng chính là cấp Tử Kim. Nếu hắn có khả năng kích hoạt Ma Quang Tinh Pháo, trong vòng bán kính 200m, chỉ cần 1 kích là có thể diệt sạch toàn bộ hai trận doanh chúng ta rồi, Boss Tử Kim cấp cũng chịu không nổi. Như vậy thì cần chi lắm người?"
"Trời!" Top 12 kinh hoàng, hắn lắp bắp: "Vậy… vậy… chúng ta còn đánh thế nào?"
Một kích ngay cả Tử Kim cấp cũng đi tong? Sát thương mạnh, phạm vi ảnh hưởng cũng cực lớn, vậy ai chịu nổi?
Đánh không lại a!
Há! Ngươi nói có thể chạy trốn, có thể chờ xử lý Nhật Lâm trước, hoặc hai bên hợp tác xử lý hắn trước?
Không dễ ăn như vậy!
Đây là game, vì để tình tiết diễn ra đúng quỹ đạo, thiết lập cũng không hề đơn giản. Không phải ai muốn làm gì thì làm.
Phi chu chở nhóm người của Ảo Ảnh là tuân theo mệnh lệnh của Tam tử, lập tức phải đi tiếp ứng, dù cho Ảo Ảnh có biết mai phục hay không.
Trừ khi bọn hắn nhảy xuống phi chu t·ự s·át, còn không quá trình này phải tuân theo sắp đặt. Ngay cả lộ trình đi về như thế nào, bọn hắn cũng không thể tác động, chỉ có thể một mực đi theo bảo vệ.
Cho nên nhóm bọn hắn là đông nhất.
Còn trận doanh của Nhị Tử, số lượng ít hơn nhưng có thể "tự do" hơn một chút.
Thời gian công kích là cố định, nhưng công kích kiểu gì thì bọn họ có quyền quyết định.
Còn trận doanh Đại Công Tử thì chỉ có một người là Nhật Lâm, nhưng hắn có được toàn quyền quyết định trong thời gian tranh đoạt, cùng với một chiếc Tử Kim Phi Chu có Ma Quang Tinh Pháo.
Còn bên Tứ nữ, nàng là thảm nhất. Người khác nhận nhiệm vụ, vậy phải chờ danh vọng đạt cấp 4 để di chuyển qua các thành thị, lại phải tất bậc tự kiếm đường đi tới Hỏa Linh Sơn, dựa vào gợi ý của nàng mà gấp rút đi lấy Hồi Ức Hoa trước khi Ma Huyết Thạch có chủ.
Đây chính là thiết lập của 4 phe trận doanh, cũng thể hiện năng lực khống chế thành Sát Lang của bốn người con nhà thành chủ.
Cũng vì như thế mà tên thuộc hạ cảm thấy bất lực như vậy.
Nếu là không có thiết lập ép buộc, bọn hắn có thể chờ đợi. Trước ưu tiên xử lý Nhật Lâm, hoặc ép hắn sử dụng Ma Quang Tinh Pháo trước, sau đó mới là trận chiến giữa Tam tử và Nhị tử. Tiếp theo có thể nội đấu, giành lấy Ma Huyết Thạch.
Sau cùng là giành giật từng giây từng phút với bên Tứ nữ, xem ai là người thắng cuối cùng.
Thế nhưng bây giờ, trận doanh Tam tử và Nhị tử bắt buộc phải đánh trước. Đồng thời bọn hắn còn phải dè chừng Ma Quang Tinh Pháo, kịp thời chạy trốn trong lúc nó tụ lực.
Còn bên Nhật Lâm cũng không dễ dàng. Ma Quang Tinh Pháo chỉ có một kích, hắn phải chọn đúng thời điểm, kẻo bỏ sót quá nhiều người.
Huống chi, đây là át chủ bài cấp Tử Kim của bên Đại Công Tử. Vậy theo logic, Nhị tử và Tam tử, cũng phải có!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.