Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 159: Hồng Bá toan tính

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 159: Hồng Bá toan tính


Trong rừng rậm.

Nhìn tên thuộc hạ tỏ ra kinh hoàng, Hồng Bá cười lắc đầu:

"Đánh thế nào? Cứ theo kế hoạch của tên Nhị tử mà đánh thôi. Tử kim át chủ bài ai cũng có. Hắn muốn làm ngư ông, trước bước qua những thứ này đi đã."

Nói xong, Hồng Bá nhìn thời gian, tính toán một chút rồi nói tiếp:

"Đi thôi! Thời gian đã tới, chúng ta đi chào đón Ảo Ảnh một chút nào."

Đoạn, hắn và tên thuộc hạ kêu gọi những nhóm còn lại, cùng nhau đi tới mục tiêu đã định.

Ngay khi bọn hắn rời khỏi, tại một hồ nước cách nơi này khoảng 10m, Nhật Lâm ngoi đầu lên, miệng lẩm bẩm:

"Đã chuẩn bị t·ấn c·ông rồi sao? Tuần thú sư và Chế phù sư, đây là thứ bọn hắn dựa vào?"

Thông qua phù lục truyền tin với Thuyền trưởng, hắn nhận được cảnh báo từ tên Đại công tử về át chủ bài của hai tên huynh đệ hắn, Nhị tử và Tam tử.

Nội dung tin tức nói:

[Đại Công Tử nhờ tôi nhắn lại với ngài. Em trai thứ ba của hắn là cao cấp Tuần Thú Sư, trên Phi Chu bay tới chắc chắn có cao cấp ma thú đi theo bảo vệ.

Còn em trai thứ hai là cao cấp Chế Phù Sư, tên này chuyên về phù lục triệu hoán. Đại Công Tử cho rằng nhóm của Nhị tử có người đang cầm phù lục triệu hoán ma thú cao cấp.]

"Hai Tử Kim Boss, vậy thắng thua phụ thuộc vào người chơi khá lớn rồi." Nhật Lâm trầm tư suy nghĩ.

Nếu hai con Boss ngang nhau, bên nào có thể hỗ trợ nó gia tăng sinh mệnh, đồng thời t·ấn c·ông con còn lại tốt hơn thì bên đó sẽ giành phần thắng.

Hoặc là hai nhóm trận doanh có thể tách riêng ra đánh, Boss đánh Boss, người chơi đánh người chơi. Nhưng với số lượng có chút chênh lệch, trận doanh của Hồng Bá chắc chắn sẽ thiên về hỗ trợ Boss.

Có lợi thế từ việc mai phục, Boss bên hắn sẽ nhỉnh máu hơn bên này một chút. Mà nếu bên Hồng Bá lựa chọn hỗ trợ Boss, bên Ảo Ảnh cũng chỉ có thể làm vậy.

Tử Kim Boss đã có một chút trí tuệ, nếu Ảo Ảnh cứ khăng khăng đánh người bên nó, nó nhất định sẽ t·ấn c·ông bọn hắn.

Người chơi c·hết, Boss dù có thắng cũng vô ích. Huống chi không có người chơi hỗ trợ, Boss bên Ảo Ảnh khả năng cao cũng không chống được.

"Được rồi, để xem tình huống thực tế thế nào rồi tính tiếp."

Nhật Lâm hiện tại cũng chưa phán đoán được hai bên sẽ đánh thế nào? Liệu mấy tên người chơi này có ghim hàng hay không? Cho nên hắn quyết định chờ xem tình hình thực tế.

Dù sao theo thiết lập, bọn này chắc chắc phải đánh.

Quyết định như vậy, hắn liền đi theo dấu vết của Hồng Bá ở một khoảng cách đủ xa, chậm rãi chờ đợi.

Khoảng 10 phút sau…thời gian tới.

Ầm!

Gàoooo!

Gàooooo!

Ngay sau một t·iếng n·ổ, tức thì hai âm thanh điên cuồng kêu lên.

Nhật Lâm núp ở phía xa quan sát.

Chỉ thấy lúc này, đúng như hắn dự đoán, người chơi hai bên trận doanh đang liên tục thi triển kỹ năng, hỗ trợ cho Boss bên mình công kích đối thủ.

Bên trận doanh của Ảo Ảnh, phi chu đang bị b·ốc c·háy. Các kiến tạo sư đang hò hét d·ập l·ửa. Còn các nhóm người chơi như Ảo Ảnh thì đang vừa đánh vừa che chắn một người.

"Tra xét!"

[Quan giá·m s·át]

Miêu tả: nắm giữ Ma Huyết Thạch, có nhiệm vụ giá·m s·át người bên trận doanh Tam tử. Khi bị g·iết, Ma Huyết Thạch sẽ rớt ra.

Ẩn tính: được Boss Tử Kim bảo vệ. Trừ khi Boss c·hết, bằng không hắn luôn đi theo sát nó.

"Không dễ ăn rồi." Nhật Lâm lắc đầu.

Boss Tử Kim có nhiệm vụ bảo vệ tên này, không g·iết nó trước, dù lấy được cũng sẽ bị dí tới cùng.

Hắn lại nhìn qua trận doanh của Nhị tử.

"Bên này số lượng tuy ít hơn, nhưng chất lượng cũng không tệ. Đợi một chút xem diễn biến nghiêng về bên nào."

Nhật Lâm quyết định án binh bất động.

Nếu theo suy nghĩ thông thường, Nhật Lâm là sẽ chờ tới lúc 2 bên sắp phân ra thắng bại, n·gười c·hết bớt một mảng. Sau đó, hắn sẽ dùng Ma Quang Tinh Pháo tiêu diệt cả hai con Boss, đồng thời diệt thêm được bao nhiêu người nữa thì diệt. Sau cùng mới xử lý những người còn lại, đoạt Ma Huyết Thạch.

Vì theo thiết lập, mỗi trận doanh đều có NPC giá·m s·át, nếu ai bỏ chạy trước khi Boss c·hết đều xem như phản bội, nhiệm vụ người đó sẽ tuyên bố thất bại và bị đuổi g·iết.

Chỉ khi có một bên g·iết được Boss, hoặc bị Ma Quang Tinh Pháo nhằm vào thì bọn họ mới được quyền bỏ của chạy lấy người.

Những tin tức thiết lập này, không phải cứ tham gia là biết một lần nhận hết. Tùy vào từng tính huống và thời điểm, người chơi sẽ nhận được tin tức cập nhật mới.

Vài chục phút sau…

Lúc này trên chiến trường, phần thắng đã nghiêng về một phe. Chính là bên trận doanh Tam tử.

Boss bên hắn còn 30% sinh mệnh, còn Boss bên này chỉ còn 25%. Dù chỉ chênh lệch 5% nhưng thắng lợi đã rất rõ ràng.

"Ha ha ha, chúng ta thắng. Các anh em, cố một chút nữa."

"Đừng vội mừng, mới chỉ là hiệp một thôi. Chờ tên sau khi Lâm Chi Linh sử dụng Ma Quang Tinh Pháo, liệp sát thịnh yến mới chân chính mở màn."

Trận doanh bên Ảo Ảnh ban đầu cho rằng phe của Đại Công Tử cũng không ít, nhưng trước giờ quyết chiến thì cuối cùng cũng nhận được tin tức là chỉ có… một người. Cũng chính là tên Lâm Chi Linh này, đồng thời cũng biết át chủ bài của hắn.

Cũng vì vậy, bọn Ảo Ảnh vừa bị buộc phải đánh, lại vừa phải vừa dè chừng Nhật Lâm. Một khi thấy một điểm nào đó đang phát sáng, cũng là thời điểm Ma Pháo đang tụ năng lượng thì lập tức bỏ chạy giữ mạng, chuẩn bị cho hiệp hai.

Nơi đây cây cối rậm rạp, cỏ phủ qua đầu người, rõ ràng là hệ thống cũng đã dọn sẵn sa bàn liệp sát cho ba bên.

Lúc này, trong khi sĩ khí bên trận doanh Tam tử đang dâng cao, hò reo liên tục thì bên trận doanh Nhị tử, tiếng la hét tức giận lại vang lên.

"Khốn kh·iếp! Sao có thể thua được? Rõ ràng lợi thế ban đầu thuộc về chúng ta."

"Mẹ nó! Quá vô lý!"

Trong trận, Hồng Bá vừa đánh vừa thờ ơ nói:

"Cũng không có gì vô lý! Đây là tổng hợp lực, xác xuất sai lệch rất lớn. Kệ đi, trận đầu thất bại cũng không quan trọng. Chờ tên Lâm Chi Linh bắn Ma Quang Tinh Pháo liền chạy là được. Sau đó làm lại một trận."

"Ừm! Chờ làm hiệp hai đi, đây mới là chân chính quyết đấu."

"Àiiii, quân số giảm mạnh, hiệp hai không biết thế nào?" Một người khác lắc đầu than thở

Mặc dù chỉ là hỗ trợ Boss, nhưng xui xui bị Boss đối phương chú ý, cho ăn một phát cũng là chuyện thường. Trải qua thời gian từ nãy đến giờ, quân số hai bên đã giảm xuống còn 30% tương đương với khoảng 15 người.

Có thể thấy, chờ đến Nhật Lâm nổ pháo, e rằng nơi đây mỗi bên chỉ còn lại không tới 10 người. Nếu xui xui bị pháo dính trúng, vậy càng thảm.

Hồng Bá nghe tên này nói thế, âm thầm cười lạnh:

"Khà khà, ta chính là muốn như thế. Các ngươi không c·hết, sao ta có thể độc hưởng Ma Huyết Thạch được."

Không sai! Đây chính là âm mưu của hắn.

Ngay từ lúc đầu, hắn và hai tên thuộc hạ của mình đều cố ý không dùng toàn lực.

Một là để bảo toàn một phần vật tư.

Hai, chính là để Boss bên hắn thua trước, đồng thời khiến người bên trận doanh mình tử tương nhiều hơn.

Nguyên nhân?

Chính là chờ cú bắn kia của Nhật Lâm.

Nếu theo suy nghĩ thông thường, khi thấy số lượng bên Nhị tử ít và bên Tam tử còn khá đông, Nhật Lâm sẽ ưu tiên cho bán kính sát thương hướng về bên đó nhiều hơn, khiến cơ hội chạy thoát của hắn bên này càng cao.

Ngoài ra, do Boss bên kia nhỉnh hơn, nó cũng sẽ bỏ thêm một phần sức để tiêu diệt người chơi bên này, để gia tăng chênh lệch.

Bọn Tử Kim này là có trí tuệ, có một ít khả năng tính toán, thay đổi chiến thuật.

Hồng Bá hắn có giáp Tử Kim và kỹ năng phản dame, trừ khi Boss cố tình muốn g·iết hắn, bằng không dính vài cú đ·ạ·n lạc vẫn là có thể chịu được. Cho nên xui xẻo chính là những người còn lại.

Mà sở dĩ hắn làm như vậy, là vì hắn còn có một hậu chiêu, một át chủ bài thứ hai.

Nhưng khoan hãy nói chuyện này, bởi vì ở nơi xa, Nhật Lâm nhận thấy chiến trường sắp đi tới hồi kết liền, hai bên đã bắt đầu thay đổi chiến thuật, chuẩn bị cho hiệp hai thì lắc đầu cười:

"Vừa đánh vừa tản, lại chỉ đứng ở khoảng cách tối thiểu. Xem ra là chờ đợi mình khởi động Ma Quang Tinh Pháo liền chạy đây."

Ma Quang Tinh Pháo hắn đã có thể sử dụng. Từ khi biết đây là nhiệm vụ cực kỳ quan trọng của Đại Công Tử, tên thuyền trưởng liền tự mình đưa tới cửa kính dâng quyền hạn.

Nhật Lâm lúc đó gật đầu chấp thuận, nhưng cũng không nói sẽ sử dụng vào lúc nào, chỉ kêu hắn ở trên thuyền đợi lệnh.

Nghĩ tới đây, nụ cười của Nhật Lâm bỗng trở nên có chút nham hiểm:

"Có điều chỉ sợ các vị phải chờ hụt. Pháo thì không có, nhưng một phần đại lễ khác sẽ dâng lên."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 159: Hồng Bá toan tính