Vì chỉ còn vài ngày cuối cùng của kì nghỉ xuân nên dường như mọi người đang cố gắng tận hưởng tất cả những gì mình mong muốn trước khi quay trở lại trường học.
Có thể thấy rõ trên quảng trường lúc này đầy ắp những cô cậu thiếu niên thiếu nữ đang rải bước vui vẻ đầy năng lượng kia.
Hôm qua đến nhà Shirou để thám thính tuyến Fate, thì hôm nay hắn đã chuyển sang kế hoạch tiếp theo trong quá trình tái hòa nhập với thế giới này: Đi khám phá xung quanh!
Kế hoạch đó cũng là vì những thứ khó hiểu trong địa lý của thế giới hiện tại mà hắn đang tồn tại này.
Chẳng phải quá kì lạ khi Fuyuki lại nằm ngay bên cạnh Tokyo phải không?
Vốn là thế giới trong Fate cũng không hẳn là một Nhật Bản bình thường nên khi kết hợp với những thế giới khác khiến cho những vấn đề về địa lý và lịch sử trở nên khác lạ so với kiếp trước của Akira.
“Ít nhất thì Akihabara dù ở đâu vẫn tồn tại cả nhỉ.”
Hắn nhanh chóng hòa vào dòng người và thăm thú khu vực được coi là thánh địa 2D này.
Chọn nơi này cũng chính là vì điểm đó, bây giờ hắn cần phải nắm rõ ở “Thế giới ???” này văn hóa nhị thứ nguyên như thế nào và có thể kiểm soát những điều chưa rõ khác có thể xuất hiện.
Nhìn những cửa hàng điện tử, game, anime, manga, light novel đầy màu sắc trải khắp những tòa nhà khiến hắn đột nhiên thấy như thể đã quên đi việc bản thân xuyên qua thế giới khác rồi.
Theo thói quen đi vào một hiệu sách lớn mà dường như “bản thân” rất thường xuyên đến, Akira cứ vậy mơ màng nhìn lướt qua nơi tràn đầy người là người này.
Đáng lẽ vào năm 2003 thì mọi thứ sẽ không phát triển đến nhường này mới đúng nhưng có vẻ là do dung hợp những thế giới khác khiến cho mọi thứ trở nên hỗn loạn lạ thường.
Với cả những tác phẩm nhị thứ nguyên kia cũng vậy, chỉ mới lướt qua thôi hắn cũng thấy rất nhiều sự khác lạ khi mà có những tác phẩm xưa cũ không hề xuất hiện và những tác phẩm đáng lí vào tầm những năm 2020 mới có thì lại thấy ở đây.
Đi dạo một vòng quanh phòng sách, hắn đứng lại trước một gian hàng trưng bày những tựa light novel đang bán chạy.
Có thể dễ dàng nhận thấy trong đó một đầu đề khá quen thuộc mà sau khi gặp Katou Megumi hắn đã kịp tập trung nhớ lại cốt truyện của thế giới Saekano.
[The Metronome in Love] của tác giả Kasumi Utako.
Nhờ mối quan hệ với một otaku chúa nên “bản thân” hắn cũng đã đi vào con đường nhiệt huyết này ngay từ nhỏ nên cũng nhờ đó mà quen biết được với cô nàng tác giả đó.
Câu chuyện cũng rất rắc rối khi mà chỉ lệnh thứ ba hắn đưa ra đã gia tốc việc trở thành một otaku và cũng đã lỡ chân tham gia vào câu chuyện của cậu nhân vật chính [Aki Tomoya] kia.
“Ara~ Hentai – kun đây mà.”
“Sử dụng ngày nghỉ xuân bằng cách đâm đầu vào những sở thích otaku như thế này đúng là hợp với bản chất [Hentai] của cậu nhỉ.”
“Nhưng mà chẳng phải nơi cậu nên ở chính là sau tấm rèm ghi 18+ kia mới đúng chứ?”
“Đừng dùng bàn tay kinh tởm đó vấy bẩn quyển sách đáng thương trên tay cậu được không?”
Nếu như giọng nói trầm trầm lành lạnh đó lúc đầu vang lên khiến hắn giật mình bao nhiêu thì sau đó lại khiến hắn cười khổ bấy nhiều.
Không biết từ bao giờ bên cạnh đã đứng ở đó một cô nữ sinh trung học đang khoanh tay nhìn chằm chằm vào hắn.
Cao, dài, thẳng, bự… Khụ khụ.
Ý là, cô nàng mỹ thiếu nữ đứng trước mặt cậu lúc này là một người với chiều cao tuyệt vời, đâu đó gần 1m7 nếu hắn không nhầm.
Mái tóc dài màu đen mượt mà đến gần chiếc eo thon gọn kia, đôi mắt màu đỏ ngọc kia càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp mà cô sở hữu.
Một thân hình gần như hoàn hảo đến mức cô có thể thành người mẫu bất cứ lúc nào, càng làm tăng lên sự áp đảo những người xung quanh mỗi khi cô có mặt ở đó.
[Kasumigaoka Utaha] thông minh, xinh đẹp mà ngay cả với một ngôi trường có rất nhiều người nổi bật khác thì cô vẫn luôn được cho là một trong những mỹ thiếu nữ hàng đầu.
Và tất nhiên mọi thứ không dừng ở đó, cô nàng senpai đanh đá này của hắn còn là một tác giả nổi tiếng với bút danh [Kasumi Utako] đã đề cập ở trên. Bộ truyện của cô gần đây đã bốc lửa và thậm chí đã cán móc hơn 500.000 bản được bán.
Phải, chính là quyển sách ngay trên tay của hắn bây giờ đây.
“Buổi chiều mát mẻ, Utaha – senpai.”
“Chẳng phải gần đây senpai cần phải chuẩn bị cho series mới chuẩn bị ra mắt sao?”
“Vẫn có thời gian dạo phố cùng mỉa mai kouhai à?”
Akira cười khổ đáp lại cô nàng đang tỏa ra một bầu không khí lạnh lùng như chuẩn bị đổ tuyết kia.
Mọi người trong trường có thể vì vẻ bề ngoài cùng sự thờ ơ lạnh nhạt của cô mà cảm thấy cô nàng khó gần nhưng thực ra senpai u ám của hắn này không hẳn là vậy.
Dưới sự điềm tĩnh, ít nói là một cái lưỡi sắc bén và với bản tính khinh thường, thích đưa ra những nhận xét mỉa mai kia, cô nàng có thể “diss” bất cứ ai cô ấy muốn.
Tệ thật!
“Ồ… Không ngờ Hentai – kun lại chú ý đến hoạt động của tôi đến vậy. Nên cảm thấy biết ơn hay đáng sợ đây?”
“Có khi nào Hentai – kun chú ý chỉ là vì dễ dàng tiếp cận và ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp cùng ngoại hình tuyệt vời này để tối về có thể làm mấy thứ mờ ám đúng không?”
“Thật tồi tệ, Hentai – kun!”
Dường như có một khoảng dừng lại của Utaha – senpai trước sự quan tâm của Akira nhưng ngay lập tức cô nàng đã đáp lại bằng một tràng mỉa mai như súng liên thanh.
Hắn cũng đành bất lực nhắm mắt thở dài trước vị senpai đanh đá này, vì hắn cũng biết mối quan hệ của cả hai cũng không hẳn là xấu.
Ngẫm lại những mảnh kí ức, cả hai gặp nhau là khi hắn cùng Tomoya đi đến buổi kí tặng của bộ truyện đã khiến hắn phải chấp nhận rằng làm otaku cũng vui.
Và đến đó cũng chính là thời điểm hắn nhận ra rằng vị tác giả mà hắn cùng Tomoya tôn sùng đó lại là một senpai cực kì nổi tiếng trong trường.
Mọi việc vốn dĩ vẫn đang tốt đẹp với một mối quan hệ [tác giả - fan] và [senpai – kouhai] thì đột ngột cái danh Hentai – kun xuất hiện.
Nguyên nhân là vì Utaha – senpai nhận ra “hắn” là người trong trường đã ngắm nhìn liên tục khi cô nàng ngủ quên do thức khuya viết truyện sau bữa trưa trên sân thượng.
Tiếp theo là sau đó cô nàng mỹ thiếu nữ này hỏi ý kiến về tác phẩm của mình thì “hắn” đã bảo là: Tại sao nữ chính không đen, dài, thẳng, bự như Utaha – senpai…
Tuyệt!
Và cuối cùng là khi Utaha – senpai nhận ra trong trường hắn còn lui tới với rất nhiều nữ sinh khác, sau đó với đôi mắt như mất dần màu sắc cô nàng nhận định là hắn đang làm mấy trò “ecchi”.
Thế là chúng ta có Hentai – kun vào bộ sưu tập danh hiệu.
“Dù có là mỹ nhân đi chăng nữa thì vu khống người khác vẫn là không tốt, Utaha – senpai.”
“Với cả, chúng ta ít nhất cũng coi là bạn bè mà phải không? Quan tâm một chút cũng là điều bình thường mà.”
“Nhất là khi đó còn là tác giả mà bản thân rất hâm mộ nữa. Utaha – senpai, em rất mong chờ tác phẩm mới đấy. Cố lên nhé!”
Bỏ qua cái tính chất công kích mạnh mẽ kia bởi vì biết một phần lí do cũng là vì hắn cả thôi nên Akira vẫn mỉm cười vui vẻ đáp lại cô nàng.
Ai bảo đây là một mỹ thiếu nữ đâu, có thể thông cảm được tính xấu của cô nàng. Với con gái thì hắn vẫn rất rộng rãi, đây chính là yếu tố mà một tên otaku muốn mở hậu cung cần phải có.
“Cái… Cái gì thế hả?”
“Đừng nghĩ rằng khen vài câu là có thể thay đổi được cái bản chất Hentai của cậu!”
Không hiểu sao chỉ với mấy câu đáp lại bình thường của cậu mà cô nàng senpai này như mèo con bị dẫm vào đuôi vậy.
Hai tay dơ ra trước ngực như phòng thủ, mấp máy đôi môi hồng hào đó và nói một cách lấp lửng. Hai má thoáng hồng hào đó khiến cho sự dễ thương không thường thấy ở nét u ám của cô lại nở rộ ra.
“Ểh… Tại sao senpai có phản ứng tựa như Eriri vậy?” Trông thấy sự tương phản khác lạ này khiến hắn cũng ngạc nhiên khó hiểu.
“Đừng có mà đánh đồng tôi với con nhỏ Tsundere đó!!!”
Hình như lần này dẫm vào đuôi có hơi sâu mất rồi, hắn có thể nhận thấy mùi nguy hiểm đến từ cái nhìn c·hết chóc kia của cô nàng.
Hắn hiểu lầm gì rồi à? Lúc đầu còn tưởng rằng hai cô nàng này rất thân nhau nữa đấy chứ?
Cũng may là khi hắn gần như sắp bị tiêu diệt thì một giọng nói của phụ nữ trưởng thành vang lên.
“Chi – chan, đến giờ rồi, chúng ta phải đi ngay thôi.”
Mái tóc ngắn khiến cho khuôn mặt có mấy phần tuổi trẻ đó thêm phần trưởng thành, sơ mi trắng với chiếc áo khoác công sở bên ngoài, là biên tập viên Sonoko Machida.
Cô nàng senpai của chúng ta sau khi nghe tiếng gọi thì cũng đã bình tĩnh trở lại.
Nhẹ thở hắt ra một hơi, cô lườm về phía hắn một tia lạnh lẽo rồi quay phắt đi chỉ để lại đó bóng lưng tuyệt trần với mái tóc óng ả đó.
Nếu như việc đối mặt với Shirou cùng Sakura khiến cho hắn cảm thấy rất áp lực thì khi nói chuyện với Megumi cùng Utaha – senpai hắn lại cảm thấy thế giới này thật tuyệt vời.
Được xuyên qua thế giới này và gặp những người mà chỉ có thể nhìn qua những trang giấy như vậy thì quá là tuyệt vời mà phải không.
“À Utaha – senpai, cảm ơn những tư liệu về viết lách lần trước.”
“Hiện tại em đã có ý tưởng cho bộ truyện đầu tiên và chuẩn bị viết nó.”
“Ngày khai giảng hãy thử xem qua một chút nhé!”
Kiểm tra kĩ năng [Viết lách Lv 1] của mình hắn mới nhận ra là bản thân đã nhờ người với thân phận là tác giả Utaha – senpai giúp đỡ trong việc bắt đầu viết.
Hiện tại Akira đã xác định là sẽ viết [5 cm/s] nên nhờ cô nàng lạnh lùng này hỗ trợ cũng tốt. Bởi vì dù vẫn nhớ những chi tiết trong tiểu thuyết nhưng câu chữ hành văn vẫn sẽ không thể 100% hoàn hảo được.
Nghe việc hắn chuẩn bị viết tiểu thuyết dường như kích thích cô nàng senpai đang bỏ trốn kia.
Hắn thấy rõ cơ thể mềm mại hoàn hảo đó thoáng giật mình một cái rồi quay lui liếc nhìn về phía hắn.
Không biết trong bộ não thông minh đó đang nghĩ gì mà hắn thấy khuông mặt của cô nàng lúc trắng lúc đỏ, sau đó đột nhiên lại tăng tốc rồi biến mất khỏi cửa hàng sách.
[Con gái chẳng phải là quá khó hiểu rồi sao?]
(Như thế giới này vậy!)
0