Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Đột kích căn cứ nhân loại
Razor siết chặt tay, bùng cháy lên sự giận dữ. “Đồ khốn nạn! Ngươi phản bội đồng loại sao?!”
Từ chân trời phía đông, đội quân của Alsma dần hiện ra. Hàng ngũ của chúng trải dài như một dòng sông thép đổ xuống vùng đất đã bị hủy hoại. Mỗi bước chân của Gemini Warden đều đồng nhất và không hề dừng lại, tạo thành âm thanh nặng nề của c·ái c·hết. Những chiến binh cơ khí ấy không biết đến sự mệt mỏi, không ngừng nghỉ, chỉ có một mục tiêu duy nhất: tiêu diệt mọi dấu vết còn lại của con người.
Sau hơn ba mươi giây, chuỗi nổ liên hoàn kết thúc. Không gian yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tro tàn rơi xuống mặt đất. Căn cứ kháng chiến từng là niềm hy vọng cuối cùng của nhân loại giờ chỉ còn là đ·ống đ·ổ n·át, b·ốc c·háy trong màu đỏ rực của địa ngục.
Kẻ đó cười nhạo, giọng hắn lạnh lẽo và tàn nhẫn. “Phản bội?” Hắn nhướn mày, giọng nói kéo dài như trêu chọc.
Người lính không trả lời. Đôi mắt anh dán chặt vào màn hình, nơi hiện lên một thông báo dữ dội:
Lời cô nói khiến tất cả mọi người đều đông cứng. Razor nheo mắt, nghiến chặt răng. “Chúng nó... cuối cùng cũng lộ mặt.”
Ior bật cười, nhìn xuống những người lính loài người với ánh mắt khinh bỉ. “Ý chí?” Hắn lặp lại, giọng đầy mỉa mai. “Ý chí có cứu được các ngươi khỏi c·ái c·hết không? Hãy xem đi, các ngươi giờ đây chỉ còn là những con chuột trong góc tường. Không hy vọng, không lối thoát.”
Anh khựng lại, cổ họng như nghẹn cứng khi nhìn chằm chằm vào bảng điều khiển. Ánh sáng trên các phím bấm phản chiếu lên gương mặt tái mét của anh.
“Không quan trọng,” Razor cắt ngang, quả quyết. “Ta không cần biết chúng ta còn bao nhiêu người, nhưng ta cần tất cả các người đứng lên! Đây là thời khắc quyết định. Nếu muốn sống, chúng ta phải chiến đấu. Không còn con đường nào khác.”
Một bóng người đứng đó, chiếc áo choàng đen phủ kín thân thể. Đoàn quân Gemini Warden xếp hàng phía sau, im lặng như những tượng đá. Trên môi kẻ chỉ huy, một nụ cười nhợt nhạt hiện ra – không phải nụ cười của niềm vui, mà là sự mãn nguyện đầy độc ác.
Đột nhiên, Razor bật cười lớn, một tiếng cười đầy thách thức. “Chính vì vậy mà chúng ta sẽ chiến đấu!”
[Phát hiện nguồn năng lượng nguy hiểm. Kích hoạt Chrono Shield.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi khói đen từ các v·ụ n·ổ Proton còn đang dày đặc bủa vây, mặt đất dưới chân những người sống sót bắt đầu rung chuyển. Ban đầu chỉ là những cơn rung nhẹ, như những hơi thở cuối cùng của một hành tinh đang hấp hối. Nhưng rồi, những tiếng "ầm ầm" nặng nề vang lên từ xa, hòa cùng tiếng kim loại v·a c·hạm, tựa như hồi trống tang báo trước một cơn ác mộng đang tới gần.
Căn cứ quân nhân loại – 9:13 Sáng
Razor hét lên, giọng ông như sấm nổ. “Mau tản ra! Lặp tức kích hoạt lá chắn!” Lệnh của ông vọng khắp căn cứ, hòa lẫn với âm thanh vội vã của những bước chân và tiếng người la hét. Nhưng ông biết, trong tận sâu tâm trí, rằng mọi nỗ lực lúc này đều vô vọng.
Razor nghiến răng, quay lại nhìn Valera và những chiến binh còn sống sót. “Tất cả còn lại bao nhiêu người?”
[Chronosphere - Đã kích hoạt - Một vật thể đã được dịch chuyển đến vị trí chỉ định]
“Chuyện gì...?” Một người lính thì thầm, giọng nói run rẩy. Anh ta gắng đứng dậy, đôi chân lảo đảo trên mặt đất đầy tro bụi và xác c·hết. Valera đỡ lấy anh, nhưng chính cô cũng không giấu nổi vẻ hoảng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 6: Đột kích căn cứ nhân loại
Bầu trời phía trên phủ kín khói đen, không còn ánh sáng nào xuyên qua. Và trong bóng tối đó, con người – dù chỉ muốn được sống – lại bị dập tắt như một ngọn nến trước cơn gió lốc của c·hiến t·ranh.
Razor nhìn về phía đông, sự ngờ vực pha lẫn dự cảm chẳng lành bắt đầu ám lấy tâm trí. “Valera,” ông nói, giọng khàn đặc vì khói. “Bật radar chiến thuật. Ta cần biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.”
Razor đứng yên, đôi chân ông như bị chôn chặt xuống mặt đất. Ông nhìn thấy mọi thứ mình từng bảo vệ, từng chiến đấu vì nó, giờ chỉ còn là tro tàn. Những tiếng hét thất thanh của binh sĩ xung quanh nhỏ dần, rồi biến mất hoàn toàn, như thể sự sống đã bị rút cạn khỏi nơi này.
“Thưa ngài... gần mười bốn ngàn vật thể cơ khí đang di chuyển về phía chúng ta từ hướng đông. Gemini Warden... .” Cô ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe, như không thể tin nổi vào những gì mình vừa nói.
“Vì nhân loại Valera hét lên, và ngay sau đó, hàng trăm giọng nói đồng thanh vang lên như sấm rền:
[Chronosphere - Đã kích hoạt - Mười bốn ngàn vật thể đã được dịch chuyển đến vị trí chỉ định]
“G·i·ế·t!”
Họ lao vào đội quân Alsma với tất cả sức mạnh và quyết tâm, như những ngọn lửa cuối cùng thắp sáng trong đêm tối vô tận.
Razor quỳ xuống giữa những tàn tích, đôi tay ông siết chặt lấy đất đá cháy đen. “Không...” ông thốt lên, giọng nói đứt quãng, chìm vào t·iếng n·ổ lụp bụp từ những mảnh vụn. “Không phải thế này...”
“Khoảng ba trăm,” Valera đáp, giọng nghẹn ngào. “Nhưng nhiều người b·ị t·hương nặng, và...”
Trong không gian tĩnh lặng trước cơn bão thép, một tràng cười lớn bất ngờ vang lên, phá tan sự căng thẳng. Từ đội quân của Alsma, một bóng người bước ra. Hắn khoác trên mình bộ quân phục của Mystic Accelerator, nhưng làn da tái nhợt và những đường vân năng lượng xanh lạnh chạy khắp cơ thể hắn đã tố cáo hắn không còn là con người.
Xa xa, trong làn khói mờ, một giọng nói vang lên, trầm và lạnh lùng, như gió thổi qua những mộ phần. “Siêu v·ũ k·hí của chúng… chính là lưỡi dao kết thúc tất cả. Đây là cái giá cho sự phản kháng.”
Từng v·ụ n·ổ không chỉ phá hủy mọi thứ trên mặt đất. Chúng xé nát cả không gian, từng đợt sóng xung kích lan rộng, nghiền nát mọi vật thể, kể cả con người, thành tro bụi. Mặt đất rung chuyển dữ dội, những bức tường sắt thép kiên cố nhất vỡ vụn như cát khô. Mọi thứ bị thổi bay trong chớp mắt, không để lại gì ngoài những hố sâu vô tận và một biển lửa ngập tràn.
Trên bầu trời, mười vệt sáng giáng xuống như thần c·hết rút kiếm. Đ·ạ·n Proton – mỗi viên chứa sức mạnh hủy diệt vượt xa trí tưởng tượng – chạm đất, và thế giới như nổ tung.
[Chrono Shield đã bị vô hiệu hóa.]
Razor nghiến răng, từng lời nói của Ior như đâm thẳng vào trái tim ông. “Không. Ngươi có thể g·iết được chúng ta, nhưng không bao giờ dập tắt được ý chí của nhân loại!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông quay lại đối diện với đội quân của mình. “Các người có nghe không? Hắn nói chúng ta không có hy vọng! Nhưng hy vọng không phải thứ chúng ta chờ đợi. Hy vọng là thứ chúng ta tạo ra!”
“Vankenholf...” Valera thốt lên, gần như nghẹn ngào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Valera nhanh chóng kích hoạt thiết bị cầm tay còn sót lại. Một màn hình nhỏ nhấp nháy vài lần trước khi hiện lên hình ảnh. Nhưng khi dữ liệu hiển thị, gương mặt cô tái đi như không còn một giọt máu.
[Chronosphere - Đã kích hoạt - Bốn vật thể đã được dịch chuyển đến vị trí chỉ định]
[Proton Accelerator - Khai hỏa. Mục tiêu: Vịnh Barza] (đọc tại Qidian-VP.com)
Và rồi, sự im lặng bị xé toạc bởi ánh sáng chói lòa.
[Proton Accelerator - Khai hỏa. Mục tiêu: Căn cứ Nhân Loại]
Một âm thanh gấp gáp vang lên từ bàn điều khiển. Người lính thông tin bật dậy khỏi ghế, nỗi kinh hoàng lắp đầy khuôn mặt.
Ông giơ cao tay, hướng về là cờ đỏ với đại bàng đen rách tươm đang phấp phới giữa gió sương. “Nếu hôm nay là ngày cuối cùng của chúng ta, hãy biến nó thành ngày mà Alsma phải khắc ghi mãi mãi! Hãy cho chúng biết loài người không bao giờ khuất phục!”
“Báo cáo ngay! Có chuyện gì?” Razor gầm lên từ giữa phòng điều hành. Gương mặt ông đỏ bừng, nhưng không phải vì giận dữ – mà vì nỗi sợ hãi đang chực chờ bùng nổ.
Một âm thanh lạnh lùng vang lên từ hệ thống, như áp lực đè nặng vào không khí ngột ngạt của căn phòng. Rồi mọi thứ rơi vào im lặng, một sự tĩnh lặng đến rợn người, “Bịch… Bịch… Bịch…” và nhịp tim của mọi người dần trở nên rõ ràng đến mức đáng sợ.
“Cấp báo! Các siêu v·ũ k·hí của chúng ta... chúng đã tự kích hoạt!” Giọng anh run rẩy như không tin vào những gì mình đang nói. “Hệ thống ghi nhận hơn một vạn vật thể không xác định đã được dịch chuyển đến vị trí cách căn cứ bốn dặm! Và... và...”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.