Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Va chạm
“Các ngươi nhiều người như vậy có ích lợi gì, lão tửmộtmình có thể làm c·h·ế·t toàn bộ các ngươi!” —— đây đại khái chính là tâm lý chânthậtcủa Tư Mã Tiêu, chânthậtđến ngạo mạn.
Vì thế đối với Liêu Đình Nhạn là nữ nhân của đại lão, đại tỷ ngưuyêumười phần nhiệt tình khen tặng, còn ý đồ chở nàng lên phố.
Quamộtlát, người hầu áo lam căng da đầu lại tới, rất là xin lỗi, cẩn thận cười làm lành, “thậtlà ngượng ngùng, lụa hoa cẩm Nhật Nguyệt U Đàm nàyđãđược đặt, là ta sơ sót,khôngbiết chuyện này…… Vì tỏ vẻ xin lỗi, hôm nay ở đây tùy ngài chọn hai mươi cuộn vải mới, coi như nhận lỗi với ngài, chẳng biết có đượckhông?”
Đại lão, nhân cách của ngươi là phản xã hội sao?
“Chắc chắn là nàng ấy sinh, chỉ có đối với nữ nhân của mình, mẹ của hài tử mình, mới có thể dung túng như vậy!” Ngưuyêukhẳng định son sắt, lão bàhắncũng gật đầu tán đồng.
Lại đến ngày Liêu Đình Nhạnđira ngoài ăn mảnh, mắt thấyđãđổi mùa, nàng chuẩn bị mua chút quần áo, cho nên lúc này mang theo thị nữ ra cửa, bốn thị nữ, hai hộ vệ, xem như bản giáng cấp của đại tiểu thưđidu ngoạn.
Liêu Đình Nhạn bắt lại tiểu hắc xà, nhét vào trong tay áo.
người hầu giới thiệu ở tiểu hoa thính, đại sảnh đều là áo lam, so với người hầu thanh y cấp cao hơnmộtít, nghe người hầu thanh ynóixong, người hầu áo lam nhíu nhíu mi, cáo tộimộttiếng với Liêu Đình Nhạn,đisangmộtbênnóichuyện.
“Ta chạy vừa nhanh lại vừa vững! Cưỡitrênngười ta thực thoải mái!”
Muội tử đứng ở kia toàn thân tản ra hơi thở cao quý,trênngười mang theo vài cái Linh Khí quý hiếm thiên cấp,trênđầu thoa hoan trang sứckhôngchỉ độc đáo đặc thù, còn có rất nhiều trận pháp cấm chế,trênngười từ quần áo đến giày và trang sức,khôngcómộtphàm vật.
Nguyệt Sơ Hồi chỉ amộttiếng cười lạnh, chính nàngkhôngcần phảinóilời nào, nhóm tiếp khách bên cạnh nàng liền quay 360 độ bắt đầu ra lời nhục nhã, chọc mấy thị nữ phía sau Liêu Đình Nhạn sưng mặt đến đỏ bừng.
Liêu Đình Nhạn: “Xin hỏi, ngài nghĩ thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu hắc xà chỉ số thông minhkhôngcao, nhưng nhạy bén với người khácthìmộtmạch tương thừa từ Tư Mã Tiêu, thái độ sinh hoạt với Liêu Đình Nhạn cũng tương tự, còn thêm phần thiên chân non nớt khờ ngốc, tên gọi tắt làmộtcây gân. Tư Mã Tiêu tuy rằngkhôngphải thực tốt với nó, nhưng cómộtphần dung túng, Liêu Đình lại thường xuyên cho nó chút đồ ăn, ngẫu nhiên sờ sờ đầu nó, thỉnh thoảng chơi đĩa bay sủng vật với nó.
“Còn có lụa hoa cẩm này, hình hoa này cũngkhôngphải là hoa bình thường, nếu người bình thường, đừngnóigặp qua, chính là còn chưa từng nghe đến bao giờ. Hoa này tên là ‘ Nhật Nguyệt U Đàm ’,thậtkhó lường!”
Cái loại tiểu công chúa ở nội phủ Canh Thần Tiên Phủ này, sao lại chạy đến ngoại phủ? Đây là kiểu oan nghiệt gì.
Nguyệt Cung cung chủ ở trận chiến ấy cũng bị thươngkhôngnhẹ, trong Nguyệt Cungđãxảy rakhôngít chuyện, bà sứt đầu mẻ trán, lại lo lắng Tư Mã Tiêu trở về trả thù, vì thế đóng gói nữ nhi đưa ra ngoại phủ, để nàng giải sầu, cũng để tránh họa.
Tư Mã Tiêu: “Tai nạn thảm thống,khôngnên chỉ đểmộtngười chịu đựng, nếu bọn họ tình cảm tốt, đương nhiên phải cùng nhau trải qua.”
“Các ngươi có biết tiểu thư nhà ta là aikhông, tiểu thư nhà chúng ta là đại tiểu thư Dạ Du Cung, ngoại tôn nữ của Mộ Tu lão tổ Mộc phủ!”
khôngbao lâu, Liêu Đình Nhạn pháthiệnvợ chồng ngưuyêukhôngchỉkhôngcừu hận Tư Mã Tiêu, còn dị thường cung kính, luôn muốn lấy lòng đại lão sâukhônglường được này, phi thường kỳ vọng có thể trở thành tiểu đệ củahắn, vì thế bọn họ chủ động xông lên gánh vác trách nhiệm, bắt đầu chăn thả hai con gà núi, đến tiểu hắc xà cũng thăngmộtbậc, trở thành đại ca của vợ chồng ngưuyêu.
Liêu Đình Nhạn lúc này thuần túy là xui xẻo đụng phải thùng hỏa dược của người ta. Mắt thấysựtìnhkhôngcó cách nào ổn thỏa, Liêu Đình Nhạn đứng lên, trước tiên luimộtbướcnói: “Nếu ngươi muốn, vậy cho ngươi.”
Liêu Đình Nhạn đồ sộ bất động, mí mắt cũngkhôngnâng.
Tác giả có lời muốnnói: Liêu Đình Nhạn: Chính là nàng ấy khi dễ ta! ( cáo trạng)
Thị nữ phía sau Liêu Đình Nhạn là Vĩnh Lệnh Xuân dạy dỗ ra, đều có tính tình lớn, ở Dạ Du Cung bá đạođãquen, tới thần học phủkhôngđược sủng ái như trước, thường xuyên bị tiểu thư vắng vẻ,đangnôn nóng muốn tỏ lòng trung thành để được tiểu thưyêuthích,hiệngiờ gặp gỡ việc, các nàng so với Liêu Đình Nhạn còn tức giận hơn, lập tức đứng ra làm gương cho binh sĩ.
Nguyệt Sơ Hồi chính là muốn nhục nhã nàng,khôngnghĩ tới nàngkhôngcó phản ứng gì, càng thêm tức giận. Trùng hợp lúc này tiểu hắc xà quấn ở cổ chân Liêu Đình Nhạn tỉnh dậy, bò ra nhìn.
đãtới mấy lần, rót xuống cả đống lớn linh thạch, Liêu Đình Nhạn là khách VIP, vừađivàođãcó người hầu cười thành hoa tiến đến dẫn nàngđitiểu hoa thính chuyên để xem vải và váy áo kiểu mới. VIP tới nơi này đều có tiểu thính riêng, tránh phải chờ bên ngoài cùng các khách hàng khác, còn có chuyên giađitheo toàn bộ hành trình, trình độ tri kỷ nàykhôngchút nào thua phục vụ vớt người đáy biển.
Còn tưởng rằnghắnsẽthả ngưu đại tỷ ra. Liêu Đình Nhạn phục. Tổ tông trước mặt này, vẻ mặt tràn đầy tự nhiên, hiển nhiên chính là từ đáy lòng nghĩ như vậy, hơn nữakhôngcảm thấy có gìkhôngđúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta bảo ngươiđisao?” Nguyệt Sơ Hồikhôngnhận ra mặt Vĩnh Lệnh Xuân, nhưngkhôngngại làm nàng cảm thấy Liêu Đình Nhạn chán ghét, “Ngươi là Dạ Du Cung?”
Liêu Đình Nhạn thản nhiên: “Đúng.”
Bên cạnh hình như có đại tiểu thư thân phận rất cao, nhìn thấy lụa hoa cẩm Nhật Nguyệt U Đàm,nóira muốn lấy tất cả, cho nên cuộn vải vừa rồi Liêu Đình Nhạn định ra, cũng phải đưađicho nàng ta.
Liêu Đình Nhạn: “khôngđược,khôngđược.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vợ chồng ngưuyêungầm bàn tán, suy đoán vị tiền bối bắt bọn họnóikhôngchừng là xàyêu, bởi vì tu vi quá cao cho nênkhôngnhìn ra nguyên hình. Còn tiểu hắc xà, chính là hài tử mà tiền bối và nữ tử đó sinh hạ.
“A,mộtcái Dạ Du Cung hèn mọn.” Cửa phòng khách truyền đếnmộttiếng cười lạnh, “Ngay cả cung chủ Dạ Du Cung và Mộ Tu lão tổ tự mình tới, ở trước mặt ta cũng chỉ có thể khách khách khí khí.”
Nhưng là người chính mắt từng gặp loại hoa này, thậm chí còn từng ăn, Liêu Đình Nhạn pháthiệnđóa hoa này có hình dạngkhôngđúng lắm, lá cây cũngkhôngđúng lắm.
Bất quá hoa này thêu đích xác rất đẹp, dùng hai sắc đen trắng thêu ra cũngkhôngđơn điệu, ngược lại theo ánh sáng di động, cành hoa rung rinh, ước chừngkhôngphải dùng sợi tơ bình thường, cũngkhôngphải phương pháp thêu bình thường.
Nguyệt Sơ Hồi nhìn thấy tiểu hắc xà, lập tức nhớ tới Đại Hắc Xà được Từ Tàng Đạo Quân nuôi dưỡng, tâm tình càng thêmkhôngtốt, hơi nâng cằm với Liêu Đình Nhạn, phân phó: “Để con rắn này lại cho ta, ngươi cútđi, về saukhôngcần để ta thấy ngươi, bằngkhôngta muốn mạngnhỏcủa ngươi cũng chỉ cầnmộtcâunói.”
Liêu Đình Nhạn tuy rằngkhôngphải cố ý nghe, nhưng tu vi nàng có ở đó, nghe được rành mạch.
Lúc trước nàng và Tư Mã Tiêu còn ở Bạch Lộc Nhai, cómộtlần tổ tông cáu kỉnh,khôngthể hiểu được nhốt nàng lại, địa điểm nhốt ở Bạch Nhạn Phi Các. Chính làmộttòa tiểu gác mái có thể bay ởkhôngtrung, được đàn bạch nhạn nâng lên, đó là đồ của Nguyệt Sơ Hồi, congáicủa cung chủ Nguyệt Cung.
“Cái gì mà sơ sẩy, ta xem là có người đoạt đồ của tiểu thư nhà chúng ta, các ngươi mắt c·h·ó nhìn người thấp,khôngdám đắc tội, mới tùy tiện đuổi chúng tađinhư vậy!”
Vị bằng hữu này, ngươi biếtkhông, muốn mệnh ngươi, cũng chỉ cầnmộtcâunói.
“Đúng thế, cái gọi là thứ tự đến trước và sau, nào có đạo lý bắt chúng ta nhường đồ vật!”
Vừa mớinóimộtcâu, tiểu thị mặc thanh y từ bên ngoài vội vàngđivào,nhỏgiọngnóihai câu gì đó.
Nhìn xem, quả nhiên, người vả mặt tới rồi.
Liêu Đình Nhạn nhìn thấy, ấn đường nhảy dựng.
Người hầu giới thiệu đến chỗ này, biểu tình sùng kính mà nghiêm nghị: “Tộc Tư Mã nổi danh nhất Canh Thần Tiên Phủ ngài hẳn cũng biết, Nhật Nguyệt U Đàm này được gọi là hoa cộng sinh với những đại nhân đó, ít ai có thể nhìn thấy chân dung hoa này, hoa văn chỉ có Vân Y tú hộ chúng ta mới có!”
Việc này lạinóitiếpthìdù thế nào cũngkhôngchiếm được chỗ tốt, chủ yếu xem ai gia đại thế đại, càngkhôngthể đắc tội. Người hầunóiviệc đoạt vải vóc này thành lỗi của mình, cũng là vì tránh cho phát sinh tranh chấp, làmsựtình nháo lớn.
“Mời ngài xem, đây làmộtloại vải dệt tháng này mới có, tinh vân sa, nếu vào ban đêm,trênlàn váy có sao sáng lập loè, giống như ngân hà lưu chuyểntrênbầu trời, cực kỳ mỹ lệ. Hơn nữa sao trời đó còn xảo diệu khắc in lại trận pháp, tự chống bụikhôngcần phảinói, còn có thể dùng để phòng ngự……” Thanhâmngười hầu thanh thúy giới thiệu từng sản phẩm mới.
Thần học phủ có rất nhiều phú N đại, trong tay đều có tiền, ra tay rộng rãi, trực tiếp kéo tăng GDP các phường thị chung quanh,mộtvùng quanh học phủ này xem như địa phương náo nhiệt nhất khu vực ngoại phủ Canh Thần Tiên Phủ, cửa hàng có váy áo, trang sức, hương dược vân vân mà các vị tiểu thư, phu nhânyêuthích nhất, đương nhiên cũng cókhôngít.
Liêu Đình Nhạnmộtchữ còn chưa nhổ ra,đãbị mấy thị nữ như pháo liên châu ngăn chặn, các nàng lúc khen người nịnh bợ có thểnói, lúc mắng người cũng thực có thểnói, chỉ là có vấn đề ——ngữ khí này, cáchnóinàythậtsựrất giống nha hoàn cáo mượn oai hùm bên cạnh nữ xứng ác độc mười tám tuyến, là cái loại chờ nữ chủ tới vả mặt.
Nhưng mà Nguyệt Sơ Hồikhôngcho nàngđi.
Nguyệt Sơ Hồi lúc trước bịmộtchânkhôngchút thương hương tiếc ngọc của Từ Tàng Đạo Quân đá nátmộttrái tim thiếu nữ, buồn bựckhôngvui rất lâu, tính tình cũng càng thêmkhôngtốt, lúc này bị mẫu thân đưa đến đây, nàng càng thêm tâm tình phiền muộn, mới được chư vị tiểu thư Nguyệt gia nhánh ngoại phủ đưađixem quần áo mới.
Liêu Đình Nhạn thườngđiVân Y Tú Hộ, làmộtcửa hàng thêu lớn nhấttrênđường chính, chuyên doanh phục sức cao cấp cho nữ tử, mấy ngàn loại vải dệt chế tác thành thải điệp, bay múa khắp trong nhà, cho các nữ khách chọn lựa. Có váy áođãlàm sẵn để bán, còn có váy áo có thể đặt hàng riêng.
Liêu Đình Nhạn: “…… ừ, khá xinh đẹp.”
khôngchỉ là nàng, cả trai lẫngáihầu hạ bên người nàng,mộtđám cũng cao quý ưu nhã, cònmộtđám hộ vệ tu vi cực cao, có bốn tu sĩ Hóa Thần kỳ giống Liêu Đình Nhạn.
hắnnam nhân như vậy,sẽkhôngđể hai tiểu ngưuyêuở trong mắt, nếu Liêu Đình Nhạnkhôngăn, thực nhanhhắnđãquên việc này, hai con ngưuyêuthunhỏđành phải duy trì hình thể này, cần cù chăm chỉ biểuhiện, kỳ vọngmộtngày có thể chân chính được Tư Mã Tiêu thu vào dưới trướng.
Muội tử chúng tinh củng nguyệt này, nàng biết a!
Người hầu cười ngâm ngâm tiếp tục giới thiệu cho nàng loại tiếp theo: “Ngài lại nhìn cái này, đây là dùng kim lũ……”
Lúc ấy Tư Mã Tiêu mang theo nàng, đạp chủ nhân Nguyệt Sơ Hồi của Bạch Nhạn Phi Các ra ngoài. Bởi vì lúc ấy muội tử xui xẻo này bị đá bay có biểu tình quá nghệ sĩ làm nàng khắc sâu ký ức, nên nhớ kỹ.
Chương 40: Va chạm (đọc tại Qidian-VP.com)
Người hầu giới thiệu tựa hồ rất là tự hào đối với hoa văn độc hữu này,nói: “Mẫu hoa này từ trước đến nay khó cầu, Vân Y tú hộ chúng ta mỗi năm cũng mới chỉ có hơn mười cuộn, trước nay đều là cungkhôngđủ cầu.”
Bất ngờ là giờ phút này đứng ở phía trước, muội tử vẻ mặt châm chọc khinh thường.
Nàngkhôngphải thực thích lụa hoa cẩm Nhật Nguyệt U Đàm, rốt cuộc từnhỏđến lớn nàng muốn cái gì màkhôngcó, nàng cũng từng thấy Nhật Nguyệt U Đàm chân chính. Bất quákhôngthích cũngkhôngđại biểu nàngkhôngcần, nàng muốnthìngười kháckhôngthể muốn.
Liêu Đình Nhạn hoàn toànkhôngbiết mình ở trong mắt đôi vợ chồng này có hình tượng gì, nàng nhìn ngưuyêubiến thành kích cỡ nắm tay, còn ý đồ dung nhập địch doanh, lại lần nữa kiến thức được thế giới này cường giả vi tôn. Nếu Tư Mã Tiêu muốn, lấy thực lựchắnbày ra, chỉ trongmộtgiây là có thể kéo được cả đội quân chống lại Canh Thần Tiên Phủ, nhưnghắnhoàn toànkhôngcó ý tứ này, tự tin vào mình đến mức cố chấp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu tính tìnhkhôngtốt, nghenóiđồ vật mình nhìn trúng phải nhường ra ngoài, khẳng địnhđãphát tác rồi. Nhưng Liêu Đình Nhạnkhôngsao cả, dù sao nàng cũngkhôngđến mứcmộthaikhôngthểkhôngcó lụa hoa cẩm Nhật Nguyệt U Đàm này, rốt cuộc hoa vănkhôngđúng, nhìn cảm giác là hàng giả.
Việc này lạinóitiếp còn có quan hệ vớiTư Mã Tiêu, Tư Mã Tiêu lúc trước làm c·h·ế·t bao nhiêu đại lão nội phủ như vậy, nhóm lão tổ tông bế quan các nhà đều bịhắng**t ch*t, làm bị thương rất nhiều, gây ra rung chuyểnkhôngnhỏ. Chưởng môn và người khác tuy cực lực ổn định tin tức,khôngtruyền ra, nhưng bọnhắnđều biết Tư Mã Tiêusẽkhôngthiện bãi cam hưu, gần đây nội phủ Canh Thần Tiên Phủ đều nhân tâm hoảng sợ.
Nàng tự giác ngữ khí của mình vẫn thực hữu hảo, còn cười nữa. Đối phương người đông thế mạnh,khôngkhỏi có hại, nàng quyết địnhđitrướcthìhơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.