Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Yêu Võ Thần
Unknown
Chương 168: Phủ Đầu
Tiêu Ký tiệm trà lầu hai.
Trong một cái gian phòng, Trần Huyền Cơ cùng Ngô Phục ngồi khoanh chân đối diện.
Ở giữa là một cái bàn gỗ bằng lim nhỏ, trên bàn đặt hai cái chén trà có nắp, chất liệu từ ngọc xanh, nhìn qua tinh xảo vô cùng.
Mặc dù có nắp che đậy, nhưng từ hai chén trà lúc này lại tỏa ra mùi thơm nhẹ.
Cái này mùi thơm cực kỳ đặc biệt, hơi man mát như hoa cỏ xong lại có chút ngọt tựa như mật, đặc biệt khi ngửi mùi thơm này lại để tâm thầm người ta trở nên thanh tịnh.
Cầm lên bên cạnh ấm nước đã sôi, Ngô Phục lúc này mở nắp chén rót nước vào.
Theo lá trà bị nước sôi nấu chín, mùi hương thơm tỏa ra lại càng thêm nồng nặc, nháy mắt lấp kín cả căn phòng.
Đậy lại nắp chén, Ngô Phục khẽ đẩy một cái trong đó về phía Trần Huyền Cơ nói:
-” Quan Vân Âm, trà này chỉ mọc ở Hủ Cốt đầm lầy chỗ sâu, số lượng thưa thớt, hơn một năm cũng chỉ có thể hái một lần, nhưng bù lại hương vị không kém đồng thời có tác dụng tịnh thần.
Thậm chí yêu võ giả nếu thường xuyên uống còn trợ giúp giảm bớt yêu tính ảnh hưởng, gia tăng tỉ lệ thành công dung hợp tinh hạch. “
Ngồi đối diện, Trần Huyền Cơ cơ nghe vậy sắc mặt lộ ra kinh ngạc.
Hắn là người ngoài nghề đối với trà không quá hiểu biết, xong chỉ nghe qua trà này tác dụng cũng hiểu được độ trân quý của nó.
Đây cơ hồ là yêu võ giả trong mắt bảo vật, địa vị so với thiên tài địa bảo không kém hơn bao nhiêu.
Phải biết trong tu luyện để yêu võ giả kiêng kị nhất chính là yêu tính, đây là dung hợp tinh hạch mang đến tác dụng phụ, gần như không thể tránh hay loại bỏ.
Đầu tiên phải nói đến hung hiểm trong quá trình vượt qua yêu tính để dung hợp, cơ hồ là thập tử nhất sinh.
Tinh hạch cấp bậc càng cao, ẩn chứa yêu tính càng mạnh, càng khó dung hợp.
Mà cho dù thành công vượt qua, tiếp sau đó yêu võ giả cũng sẽ bị yêu tính nhập thể, đồng thời chậm rãi ăn mòn, quá tình này được chia ra làm ba giai đoạn.
Trong đó ăn mòn giai đoạn đầu tiên là bản tính tha hóa, trở nên nóng nảy, máu lạnh, thậm chí là tính cách vặn vẹo.
Tiếp đến giai đoạn thứ hai thì là thi hóa, cơ thể sẽ xuất hiện các dị dạng giống như yêu quỷ, có thể là mọc sừng, làn da kết vảy, hay thậm chí tay chân biến thành móng vuốt.
Cuối cùng giai đoạn thứ ba là yêu hóa, đến giai đoạn này yêu võ giả cơ hồ đã hoàn toàn đánh mất lý trí, toàn thân thi hóa hoàn toàn, biến trở thành một con chân chính yêu quỷ chỉ biết g·iết chóc.
Xong để giải quyết vấn đề này trước mắt cơ bản có hai phương pháp, một là phục dụng các loại thiên tài địa bảo có tác dụng tịnh thần, nâng cao thần hồn đến áp chế yêu tính, hai thì đương nhiên là không ngừng đột phá cảnh giới cao hơn, đạt được thuế biến.
Bằng không một khi dậm chân tại một cảnh giới quá lâu, yêu hóa cơ bản không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên không phải ai cũng có thể không ngừng đột phá, đại bộ phận đều bởi vì thiên phú có hạn mà dừng chân ở một cảnh giới nhất định, cho nên đồ vật giống như Quan Vân Âm rất được săn đón.
Nếu Trần Huyền Cơ đoán không lầm, Quan Vân Âm trên thị trưởng người bình thường hẳn là rất khó mua được, cho dù có bán ra thì giá trị sợ rằng trên trời.
Mà Ngô Phục thân phận bên ngoài chỉ là một tên Trấn Yêu ty nhân viên dưới đáy, vậy mà có thể nói một câu khiến cho nhà này tiệm trà cung kính dâng lên, có thể thấy không đơn giản.
-” Không biết ta có tài đức gì mà lại khiến cho Ngô Phục huynh chiêu đãi thứ quý giá như vậy, thật sự là vinh hạnh. “ Trần Huyền Cơ đưa mắt nhìn ngô phục, mỉm cười nói.
-” Hahaha! Huyền Cơ huynh không cần khách khí, chúng ta dù sao cũng coi như có nửa cái sinh tử tương giao, một chút như vậy đáng là gì. “ Ngô phục cầm lên ly trà, sau đó khẽ nhấp một ngụm nói.
Sở dĩ nói là nửa cái sinh tử tương giao, bởi hai người mặc dù cùng trải qua sinh tử nhưng cũng không có cùng nhau đồng cam cộng khổ.
Đối diện, Trần Huyền Cơ nghe vây cười một tiếng không nói, ngược lại cầm lên ly trà nếm thử.
Theo nước trà vào miệng, vị giác ập đến đầu tiên là sự đắng chát, nhưng rất nhanh lại chuyển sang hơi ngọt nhẹ, cuối cùng khi vào bụng lại tỏa ra từng cỗ thanh mát, khiến cho tinh thần không tự chủ nới lỏng thoải mái.
-” Trà ngon. “ Trần Huyền Cơ thuận miệng khen một tiếng.
-” Huyền Cơ huynh thích là được rồi. “
Ngô Phục buông xuống chén trà, tiếp đến than thở nói:
-” Nhắc tới nhện quỷ sào huyệt hoàn cảnh ngày hôm đó đích thật quá nguy hiểm, ta suýt chút nữa liền phải bỏ mạng ở lại, may mắn kịp thời sử dụng cao giai phù lục hộ thể thoát đi. “
-” Đúng vậy, giờ nghĩ lại vẫn còn sợ, có thể sống đến hiện tại chính là kỳ tích. “
-” Mà có chuyện ta muốn hỏi không phải, ta rất tò mò Huyền Cơ huynh hôm đó thoát đi khi nào? Làm sao thoát đi? “
Đang ở uống trà Trần Huyền Cơ nghe vậy nhìn lại, tuy nhiên sắc mặt không chút nào thay đổi, ngữ khí như thường đáp:
-” Chuyện này không có gì đáng dấu diếm, đã Ngô Phục huynh hỏi thì ta cũng thật lòng trả lời, khi đó ta cũng giống ngươi, ở đám kia tơ nhện sắp đến liền cảm giác được nguy hiểm, cho nên lập tức sử dụng Vạn Lý Thổ Hành Phù mới thoát đi một mạng. “
-” Nguyên lai là tứ giai phù lục, chẳng trách, chẳng trách,.. “ Ngọc Phụ tấm tắc gật đầu, được một hồi mới nói tiếp: -” Ngày hôm đó sau khi thành công trốn ra, ta đều một mực trông ở cửa động, đáng tiếc không gặp được vị huynh đệ nào, Huyền Cơ huynh có lẽ do phù lục chuyển di quá xa cho nên cũng không đụng mặt. “
Ngô Phụ lời nói vừa dứt, ngồi ở đối diện Trần Huyền Cơ lông mày khẽ nhíu, xong rất nhanh giãn ra.
Hắn sắc mặt lúc này nhìn qua như thường, nhưng trong lòng đã trầm xuống, đồng thời một cỗ sát ý không tự chủ dâng lên.
Ngô Phụ tên này nói vậy có ý gì, là đang nhắc nhở ta?
Hắn nói vẫn luôn một mực canh giữ ở cửa động, chuyện của ta ngày hôm đó chẳng lẽ đã bị hắn nhìn thấy?
Không có khả năng, nếu hắn nhìn thấy tất cả tại sao lại không đem báo lên cho Hồng tiêu đầu, giữ lại có ích lợi gì? Hay là muốn dùng uy h·iếp ta?
Nhất thời Trần Huyền Cơ trong đầu có vô vàn ý nghĩ chạy qua, mọi khả năng đều bị hắn điểm danh ra tới.
Xong Trần Huyền Cơ càng nghĩ lại càng cảm thấy việc Ngô Phục biết được sự việc hắn làm trong động không lớn, đặc biệt là sau khi hắn đánh mất ý thức, bằng không ngũ giai tinh hạch làm sao có thể lưu lại trong tay của hắn.
Hắn không tin Ngô Phục đối với ngũ giai tinh hạch không động tâm, lúc đó sợ rằng đối phương e ngại cửu nhãn nhền nhện nên chắc chắn không dám tiến vào.
Mà chuyện cửu nhãn nhền nhện bị g·iết, tinh hạch rơi vào trong tay Trần Huyền Cơ khả năng cao Ngô Phục cũng không biết.
Cho nên đối phương hiện tại nhắc khéo, hẳn là khi đó chỉ thấy được việc hắn từ trong động bình yên vô sự đi ra.
Tuy nhiên suy đoán là vậy, những khả năng khác cũng không thể bài trừ.
Giờ phút này suy nghĩ g·iết người diệt khẩu không tự chủ hiện ra trong đầu Trần Huyền Cơ, xong rất nhanh liền bị kìm hãm, gạt phăng đi, bởi hắn không có nắm chắc chém g·iết đối phương.
Mặc dù đột phá đến Ngưng Nguyên cảnh, nhưng Ngô Phục vẫn đem lại cho hắn cảm giác nguy hiểm.
Rất hiển nhiên đối phương ẩn dấu thực lực, đặc biệt đối phương dường như còn tu luyện loại nào đó ẩn nấp khí tức công pháp, Trần Huyền Cơ trước mắt khó lòng nhìn ra được sâu cạn.
Dễ hiểu hơn một chút là, đối phương hôm nay dám hẹn hắn một người tới đây, một là tự tin thực lực, hai là có chuẩn bị từ trước, không sợ hắn nửa đường ra tay diệt khẩu.
Hơn nữa trước mắt Ngô Phục cũng không có nhắc chuyện này quá sâu, đối phương chỉ nói vài lần liền bỏ qua một bên, tựa như vô ý.
Nhưng Trần Huyền Cơ cũng tự hiểu, xong hắn không không nói nhiều, nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác: -” Nói đi phải nói lại, Ngô Phục huynh hôm nay mời ta đến đây sợ rằng cũng không phải đơn thuần thẩm trà nhâm nhi chuyện cũ đi, có chuyện gì cứ nói thẳng, con người ta xuất thân nông thôn bản tính thẳng thắn, không thích vòng vo. “
-” Quả nhiên không có chuyện gì dấu được Huyền Cơ huynh, ta đích thật là có chuyện muốn nhờ. “ Ngô Phục làm ra ngại ngùng nói: -” Chuyện là ta mới từ nhiệm vụ đường nơi đó tìm được một cái nhiệm vụ ban thưởng tương đối phong phú, đáng tiếc yêu cầu cần hai vị Ngưng Nguyên Cảnh, mà ta ở Trần Yêu Ti cũng không có cái gì bằng hữu, vừa hay gặp được Huyền Cơ huynh ở đây cho nên muốn mời tham gia, không biết ý ngươi như thế nào? “
-” Ồ! Hóa ra là chuyện như vậy. “ Trần Huyền Cơ tỏ ra kinh ngạc nói.
Đồng thời trong đầu hắn lại một lần nữa nổi lên suy tính, cân nhắc nặng nhẹ trong chuyện này.
Xong Trần Huyền Cơ chợt nhận ra bản thân hiện tại cơ hồ đã bị đưa vào thế, không đi thì không được, mà từ chối cũng không.
Ban nãy đối phương nhắc chuyện nhện quỷ sào huyệt cũng không phải nói suông, đó rõ ràng là có chủ ý từ trước, đánh phủ đầu uy h·iếp, để hắn hiện tại khó mà tránh né.
Nhưng đi, chuyện này lại ẩn chứa nguy hiểm rất lớn, có đáng hay không.
Ngô Phục tên này muốn mời ta ra ngoài làm nhiệm vụ là có ý đồ gì? Chẳng lẽ muốn lừa ta ra ngoài, sau đó chém g·iết c·ướp đi ngũ giai tinh hạch?
Không đúng, khả năng này không cao, đối phương nếu đã muốn đoạt lấy ngũ giai tinh hạch làm sao phải chờ đến bây giờ, lần trước lúc ta mới ra nhện quỷ sào huyệt chính là thời cơ tốt nhất.
Cứ như vậy suy nghĩ trong giây lát, Trần Huyền Cơ cuối cùng lựa chọn đồng ý, hắn cũng muốn nhìn thử đối phương có ý đồ gì.
Hiện tại lấy hắn thực lực, kết hợp với hai kiện yêu võ binh, tứ giai không ra rất khó làm gì được hắn.
-” Đúng dịp, ta hiện tại cũng muốn đi làm nhiệm vụ kiếm một ít tinh nguyên, tiện đây đã Ngô Phụ huynh mời thì cùng đi vậy. “ Trần Huyền Cơ bình tĩnh nói.
Tiếp đến cả hai bắt đầu nói chuyện về nhiệm vụ lần này, sau đó thống nhất thời gian xuất phát.
Đến đây Trần Huyền Cơ không nán lại thêm, tìm lý do cáo từ rời đi trước.
Nhất thời trong phòng chỉ còn lại Ngô Phục một người, hắn tươi cười sắc mặt đã biến mất, thay vào đó là một bộ lãnh tĩnh.
Ngô Phục ngồi khoanh chân uống trà, phong thái ung dung.
Đột nhiên vào lúc này, yên ắng gian phòng vang lên một cái giọng già nua:
-” Tiểu tử kia thật sự là thú vị, vậy mà đã đột phá Ngưng Nguyên Cảnh, hơn nữa nhìn khí huyết còn rất hùng hậu, xem ra trên người nhất định có cơ duyên không nhỏ. “
Nghe được giọng nói này, Ngô Phụ vẫn như đã quen bình tĩnh không hoảng, ngược lại mở miệng đáp lại: -” Hắc hắc! Đương nhiên, có thể từ đầu kia cửu nhãn nhền nhện trốn qua một mạng, làm sao có thể đơn giản.
Tuy nhiên ta vẫn thực sự thắc mắc, khi đó rốt cuộc là ai ở trong hang động cùng cửu nhãn nhền nhện chiến đấu, chẳng lẽ Trần Huyền Cơ tên này sau lưng cũng có người? “
Trong phòng mặc dù không nhìn thấy người khác bóng dáng, nhưng âm thanh già nua kia vẫn vang lên: -” Theo cảm giác của lõa phu lúc đó, người kia rất đặc thù khả năng cao không phải nhân loại, khí tức khi đó tỏa ra mặc dù không mạnh nhưng vậy mà khiến cho ta ở xa đều cảm nhận linh hồn được uy h·iếp, quả thật không thể tưởng tượng. “
-” Nếu lúc đó có hiện tại thực lực, ta thật nghĩ lại gần nhìn xem, chứ không phải núp ở xa xa theo dõi. “ Ngô Phục thở dài tiếc nuối.
-” Hahaha! Tiểu tử ngươi thật là có gan dám làm, ngại sống đủ dài. “
Cứ như vậy một người hai giọng nói ở trong phòng văng vẳng, lộ ra có chút kỳ quái.